Thứ Năm, 22 tháng 9, 2016

Tôi cám ơn ông Nguyễn Phú Trọng

Tôi cám ơn ông Nguyễn Phú Trọng

22.09.2016
 
 Chắc các bạn bè lại “giật mình” vì cái “tít” đầy nịnh bợ của tôi, mới viết một loạt bài màu “vàng”, giờ lại có một bài “đỏ” là thế nào? Cứ giống như con tắc kè đổi màu soàn soạt.

Không, đây là lời cám ơn thật tình của tôi với ông Nguyễn Phú Trọng, vì kể từ ngày ông “tái” đắc cử vào chức tổng bí thư nhờ “dân chủ đến thế là cùng”, từ vài tháng qua, đã khiến chúng tôi ở Little Saigon nói riêng và trên toàn Hoa kỳ nói chung, trở nên bận rộn hơn, nhất là ngành địa ốc, đã “đột biến” tăng tốc mạnh.

Cô bạn phụ trách tài chánh của công ty mà chúng tôi cùng hợp tác mở ra hơn một năm trước đây báo cáo, kể từ tháng tư cho đến cuối tháng 8, tổng số mua bán tài sản (properties) đã hơn 15 triệu Mỹ kim, người bán (seller) thì đủ các sắc dân gồm Việt, Mỹ, Ấn, Hàn, và người mua (buyer) thì gần như 85% là những người đến từ... Việt Nam. 

Cũng nhờ tiêu chí tuyệt vời của ông Trọng, chỉ có “người Bắc có lý luận” mới được làm tổng bí thư, nên khu vực Bolsa mà chúng tôi đang sinh sống trở nên náo nhiệt hơn, chỉ mới hồi đầu năm, giá nhà còn trì trệ thì đến nay đã tăng lên 12%, và quận Cam nơi tôi đang sinh sống, lọt vào danh sách 10 khu vực có giá nhà cửa tăng cao nhất trên toàn quốc, giờ người Mỹ gốc Việt, ai làm chủ một căn nhà thì đã có “lãi” tệ lắm cũng hơn 100 ngàn Mỹ kim.

Và cũng nhờ vào quyết tâm của ông, “bắt chuột sợ vỡ bình”, mà nay đi từ miền nam đến miền bắc California, những tấm quảng cáo các chương trình EP3-EP5, du học, kết hôn, đoàn tụ, còn nhiều hơn cả những tấm bản tranh cử của các ứng cử viên tranh cử tháng 11. Các bạn bè tôi làm nghề luật sư, chuyên về di trú bận đến nỗi rũ nhau đi ăn trưa cũng không có thời gian. 

- Em còn nhiều Client (khách hàng) lắm anh, họ mua nhà toàn trả pay off, nhưng anh phải chuẩn bị mọi thứ nhé, họ bay qua ký giấy tờ, đóng Escrow xong là bay về lại bên đó ngay.

- Anh đừng lo, họ bên đó có cách hết, tiền chuyển hợp pháp qua ngân hàng, chứ không phải loại “chuyển lậu” đâu, họ đã có sẳn tiền ở Mỹ rồi.

- Họ thích mua properties không list trên thị trường, nếu anh có thì email cho em nhé. 

Mấy cô Agent (người môi giới) liên tục gọi cho tôi, các cô than phiền tuần nào cũng có khách từ Việt Nam sang, nội việc sắp xếp chỗ ăn, ở cho đến sắp lịch cho họ đi “xem nhà” kiêm luôn chở họ đi Cabazon Outlet để mua “hàng hiệu” (nơi đây là chỗ nổi tiếng ở Nam Cali bán “đồ hiệu” giá rẽ), đã không còn đủ thời gian lo cho gia đình. 

Khi trò chuyện với những người “khách” thuộc dạng VIP ở văn phòng, tán gẫu, tôi tò mò hỏi thêm về cuộc sống làm ăn của họ ở Việt Nam, đa số đều khoe với tôi rằng, nhờ “quan hệ” rộng rãi với các “quan” đứng đầu ban ngành, và “quan hệ mật thiết” với ngân hàng, nêu việc kiếm tiền của họ không mấy khó khăn, nếu không nói là “dễ dàng” như uống một ly café. Nhưng khi hỏi đến lý do tại sao kiếm tiền dể vậy mà phải chạy qua tuốt “xứ tư bản giãy chết” mua tài sản làm gì? Tất cả họ đều lắc đầu... ngán ngẩm. 

Người thì lo sợ chỉ một đêm có thể trở thành trắng tay và... đi tù về tội “làm trái qui định”, người thì nói rằng xã hội gì mà kỳ cục, ăn không dám ăn, ra đường thì không biết chết lúc nào vì “đèn vàng”, vì cướp giật hay vì... tư thù ân oán. Người thì lo ngại cho tương lai của con cái với văn hóa “game show” truyền hình, “sống ảo” trên mạng xã hội, thậm chí còn lo ngại “cướp đêm là giặc cướp ngày là... người thân”. 

Tóm lại những “khách” VIP này của chúng tôi có đủ cả trăm, cả ngàn lý do để “tháo chạy” khỏi Việt Nam, để chuyển tài sản mà họ “kiếm được” ra khỏi Việt Nam. Họ vẫn giữ các mối làm ăn trong Việt Nam, nhưng hầu hết đều “rút ruột” tài sản chuyển qua Mỹ, và chuẩn bị sẳn sang cho tình hình một khi có “biến động gì”. 

Chỉ là một công ty “cỏn con” được lập ra trong lúc “ăn nhậu”, khi tình hình “EP5” (tức là diện đầu tư di dân) rộ lên một năm trước đây, thế mà chỉ trong vòng chưa đầy 5 tháng (từ tháng tư đến cuối tháng 8 năm nay), tổng số mua bán từ các “khách” VIP này đã lên đến 15 triệu Mỹ kim, vậy thì những công ty khác bề thế hơn, thậm chí là thông qua các công ty của người Mỹ làm chủ, và không chỉ tính ở quận Cam nơi tôi đang cư ngụ, mà trên toàn quốc Hoa kỳ, thì con số sẽ là bao nhiêu? Vài ngàn hồ sơ là chuyện bình thường, mỗi hồ sơ mua bán từ vài trăm ngàn Mỹ kim lên đến vài triệu Mỹ kim, và nếu chỉ tính từ khi “người Bắc có lý luận” lên làm tổng bí thư, tôi tin rằng đã có ít nhất vài tỉ USD đã được “trở về đất mẹ”. 

Nếu không nhờ quyết tâm “đả hổ diệt... thù” của ông Trọng, thì làm sao nguồn đầu tư vào Hoa kỳ nói chung và khu vực của tôi cư ngụ nói riêng lại gia tăng “đột biến” như vậy, cho đến khi viết những dòng chữ này, cái công ty “trời ơi đất hỡi” của chúng tôi vẫn còn đang “thụ lý” 6 hồ sơ trong Escrow (Escrow là định chế tài chánh trung gian giữa mua và bán).

Và cũng nhờ quyết tâm “truy sát” kẻ làm “trái qui định pháp luật gây thất thoát hơn 3,000 tỉ đồng” Trịnh Xuân Thanh, mà điện thoại Viber, Skype, email từ Việt Nam, đặc biệt là khu vực Sài Gòn lại có chiều hướng “tích cực” hơn. Một vài người khi bay qua Mỹ gặp tôi thì bắt tay nói rằng, có đọc những bài viết của tôi trên Dân Làm Báo, họ nói rằng những bài tôi viết hay các bạn khác viết vẫn chưa đủ về thực trạng ở Việt Nam. Họ nói rằng chúng tôi chỉ chụp hình, viết bài, quay phim về nỗi bất mãn của hàng triệu người nghèo khó ở khắp các vùng miền tại Việt Nam, nhưng lại bỏ sót họ, tức là những người biết “thỏa hiệp” để sinh tồn mà tôi gọi tạm là ‘thành phần trung lưu”.

- Các anh chỉ mới nói đến nỗi bất mãn của người nghèo, nhưng còn nổi “bất mãn” của chúng tôi, nó còn kèm theo sự “bất an” chứ không phải chỉ là “bất mãn”. 

Thì ra vậy, xưa nay tôi quen sinh hoạt với các anh, chị, em tranh đấu xã hội dân sự, chúng tôi luôn tập trung vào những nỗi phẫn uất của người nghèo, của những người dân bị “cướp” đất đai, bị “cướp” quyền sống, nhưng chúng tôi lại chưa tìm hiểu rõ về những con người “thỏa hiệp” này, họ chính là những nhân tố “đóng góp” phần nào cho “điều 4 hiến pháp”, vì họ “dựa” vào đó để kiếm tiền dễ dàng. 

Nhưng nay đến phiên họ “tháo chạy”, nếu hơn 30 năm trước chúng tôi “tháo chạy” khỏi Việt Nam bỏ lại tất cả tài sản của ông cha, tài sản của gia đình, thì cuộc ‘tháo chạy” hôm nay của những con người “thỏa hiệp” này... ngon lành hơn, họ đem hết tài sản chuyển sang Hoa Kỳ, sang những quốc gia văn minh tây phương, để tài sản họ được bảo vệ an toàn hơn. Năm xưa chúng tôi liều chết “tháo chạy” bằng thuyền, bằng những cuộc “vượt biên” đẫm máu trên biển và rừng sâu nước độc, thì hôm nay, cuộc tháo chạy của họ bằng máy bay, bằng Visa nhập cảnh đủ loại. 

Họ thông minh lắm vì “đã sống với lũ”, nên biết cách sử dụng đồng tiền họ kiếm được ở những xứ sở luật pháp minh bạch như Hoa Kỳ. Người nào “nghèo” nhất trong nhóm có con đang du học ở đây, họ mua một căn nhà trả tiền mặt, rồi cho mướn, tiền mỗi tháng thu về từ 1,600 cho đến 3,000 USD, tùy khu vực, tùy nhà lớn, nhà nhỏ, thế là họ đủ tiền cho con ăn học tới nơi tới chốn, còn dư dả chút đỉnh, mà tài sản trị giá hàng trăm ngàn lên đến cả triệu Mỹ kim vẫn còn nguyên. 

Kẻ nào “đại gia” hơn thì mua vài cái commercial building cho mướn, hay khách sạn, rồi thuê người địa phương quản lý, vừa được quyền di dân hợp pháp, mỗi tháng lại bỏ túi vài chục ngàn Mỹ kim, tài sản được “quản lý” an toàn, không ai dám “cướp” cả, vài năm sau, giá trị tài sản lại tăng, họ muốn bán vẫn có “lãi” như thường. 

Và sẽ có bao nhiêu “quan chức đỏ” nằm trong số này? Tôi đánh giá là rất nhiều, họ chỉ là những “đảng viên” tép riu, nhưng kiếm tiền thì không “tép riu” chút nào. Và đừng ai đó nói rằng “đảng viên Cộng Sản” không được nhập quốc tịch Hoa kỳ hay không được quyền cư trú, họ vẫn được đấy, chỉ cần khi điền đơn họ khai thật từng là đảng viên Cộng Sản, và khi sĩ quan sở di trú thẩm vấn, họ chỉ cần giải thích lý do họ gia nhập đảng Cộng Sản một cách hợp lý, thì họ vẫn có quyền nhập tịch hay cư trú. 

Dưới cái gọi là cơ chế “nhất đảng” lãnh đạo, họ muốn làm việc, họ muốn thăng tiến, họ muốn kiếm tiền, họ muốn có cơ hội ở vị trí lãnh đạo ban ngành, nếu không gia nhập đảng thì làm sao họ “thỏa mãn” được cái khát vọng “tầm thường” đó? Họ không còn lựa chọn nào khác, và khi ‘tháo chạy”, họ đã biến thành “nạn nhân” của những “xung đột chính trị nội bộ”, tương tự như trường hợp của Trịnh Xuân Thanh đang xảy ra.

Trong xã hội minh bạch rõ ràng của Hoa Kỳ hay khối Tây phương, mỗi một con người đều có cơ hội giống nhau, trách nhiệm của ai thì người đó chịu, ví dụ một đứa trẻ sinh ra ở Hoa Kỳ, thì nó có cơ hội trở thành tổng thống, bất kể cha, hay mẹ của đứa trẻ có phạm tội buôn ma túy, giết người, đương nhiên thắng cử hay không lại là một chuyện khác, nhưng luật pháp và cơ chế cho đứa trẻ cơ hội đó. 

Còn dưới cái cơ chế của “nhà sản”, thì cái “lý lịch” gia đình đã “giết” cơ hội của hàng chục triệu người khác rồi. Cái tư duy “đời cha ăn mặn, đời con khát nước”, hay “một kẻ làm quan, cả họ được nhờ” đã được “đảng nhà sản” triệt để thực hiện “đúng qui trình”.

Do đó hiện tượng “tháo chạy” ra khỏi Việt Nam chưa bao giờ dừng lại kể từ khi Cộng Sản “thống nhất” bằng súng đạn hơn 40 năm trước đây, từ những cuộc vượt biên của chúng tôi, rồi đến di dân đoàn tụ, “xuất khẩu lao động”, và bây giờ là “du học, kết hôn” đầu tư di dân, đó cũng là lý do tại sao đất nước có hơn 90 triệu dân mà chỉ có chưa tới 5% là đảng viên. 

Cũng vì những “hiện tượng”, “lý do”, “nguyên nhân” nói trên mà tôi phải viết bài này, cám ơn ông Nguyễn Phú Trọng và cái “đảng đạo đức Hồ Chí Minh” của ông, nhờ đó mà công ty “cỏn con” của tôi và bạn bè mấy tháng nay “lượm” được không ít tiền từ các cuộc “tháo chạy” hiện nay đang diễn ra, và tôi tin rằng, tình hình này sẽ còn kéo dài trong vài năm tới. 

Nếu 40 năm trước, cuộc “tháo chạy” của chúng tôi chỉ độ khoảng hơn một triệu người, thì nay tôi tin rằng, mảnh đất tôi đang sinh sống, tăng lên 5, 10 triệu người sẽ là con số không mấy khó khăn trong vài năm tới. 

À quên, tôi còn phải nhắm nhủ với những “ai” đang có ý định muốn “tháo chạy” cả người lẫn tài sản, thì cứ liên lạc với Dân Làm Báo nhé, ở Hoa Kỳ chúng tôi có đầy đủ luật sư bảo vệ đến cùng cho “thân chủ”, bảo đảm các bạn sẽ không bị “dẫn độ” theo kiểu “có qua có lại” đâu, vì xứ sở mà chúng tôi sinh sống có luật pháp bảo vệ rõ ràng, nhất là cụm từ “làm trái qui định pháp luật gây thất thoát hàng ngàn tỉ đồng”, chưa đủ cấu thành “tội tham nhũng” để “dẫn độ” nhé. Không phải chính phủ cho “dẫn độ” thì luật sư của chúng tôi để yên đâu, cứ nhìn cựu nhân viên NSA Edward Snowden, hay ông chủ của trang mạng WikiLeaks là Julian Assange thì rõ rồi nhé, cả “công an” của cường quốc như Hoa kỳ, Úc còn “hộc máu” với luật sư chứ đừng nói đến mấy chú “an ninh quèn” của xứ thiên đường XHCN. 

http://danlambaovn.blogspot.com/2016/09/toi-cam-on-ong-nguyen-phu-trong.html#more

Phiên tòa xét xử blogger Nguyễn Hữu Vinh

Phiên tòa xét xử blogger Nguyễn Hữu Vinh và đồng sự Nguyễn Thị Minh Thúy

22.9.2016

Blogger Nguyễn Hữu Vinh và Nguyễn Minh Thuý trong phiên toà sáng hôm nay. Photo: AP




19h10: Toà tuyên y án sơ thẩm với mức án 5 năm tù giam dành cho anh Nguyễn Hữu Vinh và 3 năm tù giam cho cộng sự của anh là chị Nguyễn Thị Minh Thuý.

Luật sư Nguyễn Hà Luân cho biết trong lời phát biểu cuối cùng trước toà, anh Nguyễn Hữu Vinh - blogger Anh Ba Sàm đã khẳng khái tuyên bố: "Tôi vô tội và tôi tự hào về những gì mình đã làm".

CTV Danlambao - Sáng ngày 22/09/2016, tòa án cấp cao Hà Nội, số 48, đường Lý Thường Kiệt, Hoàn Kiếm, Hà Nội diễn ra phiên phúc thẩm xét xử blogger Nguyễn Hữu Vinh và đồng sự Nguyễn Thị Minh Thúy với cáo buộc “lợi dụng các quyền tự do dân chủ để xâm phạm lợi ích nhà nước” theo Điều 258 BLHS.

Luật sư tham gia bào chữa cho Nguyễn Hữu Vinh gồm: LS Trần Văn Tạo, LS Trần Quốc Thuận, LS Trần Đình Triển, LS Trần Vũ Hải, LS Nguyễn Hà Luân, LS Hà Huy Sơn.

Luật sư bào chữa cho Nguyễn Thị Minh Thuý gồm: Trần Minh Tân và Nguyễn Tiến Dũng.

Ông Nguyễn Hữu Vinh (tức blogger Anh Ba Sàm) sinh năm 1956 cư ngụ tại số 5/2/4D phố Đặng Văn Ngữ, phường Trung Tự, quận Đống Đa, Hà Nội. 

Ông xuất thân từ gia đình có truyền thống “cách mạng”, ông từng là công an, là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, và từng được công tác ở Ủy ban Việt kiều Trung ương trong ngành công an.

Vào năm 2000, ông xin ra khỏi ngành công an và thành lập một công ty thám tử tại Việt Nam.

Ngày 9 tháng 9 năm 2007, ông Vinh thành lập trang blog “Anh Ba Sàm”, với tiêu chí là “khai dân trí”, đã tạo ảnh hưởng tích cực đến nhiều độc giả trong và ngoài nước.

Đầu năm 2014, ông còn cho ra đời hai trang blog “Chép Sử Việt” và “Dân Quyền”. Sau thời gian ngắn hai trang blog này đã thu hút hàng triệu lượt truy cập.

Các trang blog trên của Nguyễn Hữu Vinh đều mang nội dung khách quan và đa chiều, đã vạch ra những hành vi xấu xa của các quan chức cầm quyền. Đồng thời các trang blog này cũng đã tấn công mạnh mẽ vào chế độ độc tài đảng trị của cộng sản Việt Nam.

Bà Nguyễn Thị Minh Thúy sinh năm 1980, trú tại quận Ba Đình, Hà Nội.

Năm 2003-2007, bà Thúy làm kế toán tại công ty thám tử của ông Nguyễn Hữu Vinh.

Bà Thúy là cộng sự trung tín của Anh Ba Sàm. Bà đã đóng góp rất nhiều đối với hai trang blog “Chép Sử Việt” và “Dân Quyền”.

Ngày 05/5/2014 cả hai người Nguyễn Hữu Vinh và Nguyễn Thị Minh Thúy đều bị bắt.

Ngày 23/03/2016, tại phiên sơ thẩm TAND thành phố Hà Nội tuyên án ông Vinh 5 năm tù giam, bà Thúy 3 năm tù giam, cùng với cái tội danh “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân” theo Điều 258 BLHS.

Tại phiên tòa “công khai” hôm nay diễn biến cũng giống như phiên tòa “công khai” xét xử dân oan Cấn Thị Thêu vừa qua. Từ sáng sớm đã có lực lượng công an, an ninh, CSGT, CSCĐ và dân phòng lập chốt dầy đặc và ngăn barrie từ các ngả đường vào khu vực tòa án cấp cao Hà Nội.

An ninh chìm nổi dày đặc. Photo: CTV Danlambao

Được biết các quán cà phê, nhà hàng, quán ăn cách trụ sở tòa án trong phạm vi bán kính 1km đã nhận thông báo từ hôm qua, không được kinh doanh.

Đường Phạm Ngọc Bạch dẫn vào toà án bị chốt chặt. 
Photo: CTV Danlambao
9h: một số người vì không vào được khu vực phiên tòa, họ đã họp lại giơ cao khẩu khẩu hiệu "Tự do cho Nguyễn Hữu Vinh & Nguyễn Thị Minh Thúy."
Photo: CTV Danlambao

Photo: Trịnh Bá Phương

Theo facebook Nguyễn Tường Thụy đã có chục người dân bị bắt giải lên xe bus đưa đi đâu không rõ.

9h30: anh Phùng Thế Dũng người muốn tham dự phiên tòa, khi vừa đến hàng rào thì bị đám công quyền đánh đập và xua đi.
Anh Phùng Thế Dũng cùng Blogger Phạm Thanh Nghiên. 
Photo: CTV Danlambao

Vào thời điểm này được biết anh Trịnh Bá Tư bị lực lượng công quyền đánh đập và cướp điện thoại. Đoan Trang vẫn còn đang bị giam lỏng tại khách sạn chị thuê từ hôm qua

Hiện lực lượng an ninh mật vụ đang hối hả lượn quanh để nhận mặt bắt người. Một số người bị lôi từ xe taxi xuống và lôi đi đâu không rõ.

Theo ghi nhận của CTV Dân Làm Báo, tình hình bên ngoài toà án rất căng thẳng. Không có bất cứ ai được tiếp cận phiên toà.

Bên ngoài toà án, chị Thu Nguyệt đến từ Sài Gòn bày tỏ sự bức xúc của mình với CTV Dân Làm Báo: "Tôi thấy đây là một phiên tòa bất công cho Anh Nguyễn Hữu Vinh, Chị Nguyễn Minh Thúy... 2 người dám nói nên sự thật hiện tình đất nước VN và vạch rõ bộ mặt những người đang đưa đất nước VN đi vào chỗ chết..

Hôm nay phiên tòa của 2 anh chị tôi ra HN để tham dự phiên tòa hỗ trợ tinh thần cho Anh Vinh và Chị Thúy và mong Anh Chị được trở về với vòng tay bạn bè và gia đình".

Chị Thu Nguyệt - Ảnh CTV Danlambao

Blogger Phạm Thanh Nghiên chia sẻ: "Như dự đoán từ trước, phiên toà này cũng được bảo vệ hết sức cẩn mật và chặt chẽ. Tất nhiên là được hiểu theo nghĩa bảo vệ cho những hành vi mờ ám và sai trái của những kẻ mệnh danh đại diện cho pháp luật. Ở những nước văn minh, luật pháp là để bảo vệ cho quyền lợi chính đáng của người dân, tức là bảo vệ nhân quyền. Bao gồm trừng trị cả những hành vi ngăn cản hay vi phạm quyền công dân.

Ở thế chế chính trị độc tài thì khác, luật pháp được làm ra là để bảo vệ và củng cố chế độ toàn trị. Một cách ngắn gọn, mọi phiên toà kết án những người dám sớ rớ đến quyền con người, đến việc thể hiện khát vọng tự do đều phải bị xử kín. Và tất nhiên, những người dân muốn tham dự hay quan sát phiên toà đều bị ngăn cản, bắt bớ, câu lưu, đánh đập bởi thế lực lẽ ra phải bảo vệ người dân, của những cơ quan công quyền sử dụng luật rừng. Công lý luôn thuộc về sự thật, về những con người nhỏ bé dám thách thức tà quyền để đứng thẳng làm người. Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Minh Thuý là những con người như thế."

Blogger Phạm Thanh Nghiên, chị Sông Quê, chị Thu Nguyệt. 
Photo: CTV Danlambao

Chị Thu Nguyệt và Blogger Phạm Thanh Nghiên đến từ Sài Gòn. 
Ảnh CTV Danlambao

Nguyễn Viết Dũng, một cựu TNLT từ Nghệ An ra Hà Nội tham dự phiên toà cho CTV Danlambao biết: "Những phiên toà mang tính 'nhạy cảm chính trị' ở Việt Nam luôn bị như vậy. Không cho phép ai ngoài luật sư và vài người thân vào trong toà. Vì sao như vậy? Vì chính quyền muốn bịt miệng, bịt kín thông tin vì họ sợ sự thật.

Chế độ độc tài thì họ luôn sợ sự thật, vì vậy họ tìm mọi cách để bịt kín thông tin sự thật để tuyên truyền dối trá ra bên ngoài. anh Vinh, chị Minh Thuý là một trong những người đưa nhiều sự thật lên mạng xã hội và phiên toà hôm nay là thêm một lần nữa minh chứng cho sự đàn áp của chính quyền với sự tự do ngôn luận, tự do thông tin... ở Việt Nam."

Anh Nguyễn Viết Dũng và chị Đỗ Thanh Vân

Chị Đỗ Thanh Vân, một nhà hoạt động xã hội tại Hà Nội bức xúc nói "Gia đình tôi ở gần khu vực toà án và hằng ngày tôi đều đi ngang qua đây. Nhưng hôm nay thì tôi không thể đi như bình thường vì mọi ngã đường đi vào khu vực toà án đều bị chặn, giữ bởi rất nhiều công an, csgt, cscđ, an ninh cả sắc phục lẫn thường phục.

Tất cả mọi người đang lưu thông đều không được phép dừng lại hoặc đi vào khu vực toà án. Bất kỳ ai giơ điện thoại, máy ảnh lên để chụp ảnh, quay phim đều bị cản trở hoặc xua đuổi. Tôi chứng kiến nhiều người đi tham dự bị bao vây ở bên ngoài hoặc bị bắt lên xe chở đi. Một phiên toà xét xử theo điều luật mơ hồ điều 258 để bịt miệng người đã đưa thông tin đa chiều, sự thật. Tôi nghĩ anh Vinh và chị Thuý vô tội.

Nếu như ở một đất nước thực sự có tự do, dân chủ và pháp luật chuẩn mực thì những người như anh Nguyễn Hữu Vinh rất được tôn trọng. Nhưng ở Việt Nam, anh ấy bị bỏ tù."

11h30: Luật sư Luân cho CTV Dân Làm Báo biết, phiên tòa nghỉ trưa và sẽ tiếp tục lại vào lúc 13 giờ 30. Cũng theo ls Luân thì tinh thần anh Vinh và chị Thuý rất tốt.

Ngay tại phiên toà lúc này, hơn mười người hoạt động dân chủ vẫn đang cố gắng tiếp cận phiên tòa nhưng họ không vượt qua được hàng rào an ninh của nhà cầm quyền. Hình ảnh CTV vừa gửi cho Dân Làm Báo được chụp cách khu vực tòa án tối cao Hà Nội khoảng 1km, trước sự kìm cặp của an ninh, mật vụ cộng sản Hà Nội…

Nhiều nhóm nhỏ đã tập trung tại nhiều điểm khác nhau gần khu vực tòa án.


Biểu tình dần khu vực toà án. Ảnh. CTV Danlambao

Nhà giáo Vũ Mạnh Hùng bức xúc: “Phiên tòa xét xử công khai nhưng những người dân đến dự phiên tòa thì bị không cho vào, bắt bớ, đàn áp, bắt lên xe buýt. 

Như thế là phiên tòa công khai giả hiệu, xét xử những người vô tội, là những người con yêu nước của, của dân tộc này, đang đấu tranh với những sai trái của cường quyền, cho nên được nhiều người biết đến, quan tâm tham dự phiên tòa, nhưng không được vào, vì thế họ phản đối phiên tòa bất công này.”

Nhà giáo Vũ Mạnh Hùng. Photo: CTV Danlambao

Anh Lã Việt Dũng vừa bị an ninh cộng sản Hà Nội đánh dẫn đến thương tích ở vùng mặt, tai và chân tay.

Anh cho biết: “trên đường từ khu vực phiên tòa xét xử anh Nguyễn Hữu Vinh và đồng sự Bùi Thị Minh Thúy trở về, anh bị bốn chiếc xe máy ép và đạp xe ngã xuống đường, sau đó bị bọn chúng ùa vào đánh rồi bỏ đi...” Hình ảnh anh Lã Việt Dũng bị đánh càng cho thấy bản chất dã man của cộng sản khi quyết tâm ngăn cản những người ủng hộ anh Ba Sàm và chị Minh Thúy.

Hình ảnh Lã Dũng bị an ninh đánh. Ảnh CTV Danlambao


18h30: LS Trần Vũ Hải bị đuổi ra khỏi toà, trên Facebook cá nhân LS chia sẻ: Tôi bị "đuổi" ra khỏi Toà vụ phúc thẩm Anh Ba Sam. ABS nói lời cuối cùng, nhưng bị ngắt tiếng khi truyền hình tại chỗ.

Sau khi luật sư Trần Văn Tạo yêu cầu đại diện Viện Kiểm sát tranh luận, công bố căn cứ pháp lý cho lập luận của mình, vị chủ toạ nói thay Viện Kiểm sát rằng không cần tranh luận nữa. Tôi đề nghị ông chủ toạ để đại diện VKS đối đáp, nêu căn cứ pháp lý, vì các luật sư đã nêu căn cứ pháp lý cho lập luận của mình. Việc này chỉ bé "bằng móng tay", nếu đại diện VKS không nêu, không thể gọi là tranh luận, gây khó cho nghề luật sư chúng tôi, không phải là phiên toà dân chủ. Nếu điều khiển phiên toà không đúng luật, chúng tôi sẽ tố cáo. Ông chủ toạ "tức khí" liền thông báo đuổi tôi ra khỏi phiên toà.

Tôi xuống phòng báo chí, xem truyền hình trực tiếp, khi Anh Ba Sàm nói lời cuối cùng, thì bị tắt tiếng từ máy truyền hình.

Một phiên toà "dân chủ" vậy đó!

PS : Viện Kiểm Sát đề nghị ý án sơ thẩm, các luật sư đã tranh biện quyết liệt và đại diện VKS lúng túng, thường được ông chủ toạ "đỡ".

Các bị cáo rất kiên cường, ABS cũng bị chủ toạ "chặn họng" khi tự bào chữa!


Toà tuyên y án sơ thẩm với mức án 5 năm tù giam dành cho anh Nguyễn Hữu Vinh và 3 năm tù giam cho cộng sự của anh là chị Nguyễn Thị Minh Thuý.

Luật sư Nguyễn Hà Luân cho biết trong lời phát biểu cuối cùng trước toà, anh Nguyễn Hữu Vinh - blogger Anh Ba Sàm đã khẳng khái tuyên bố: "Tôi vô tội và tôi tự hào về những gì mình đã làm".

Phiên toà kết thúc lúc 19h10.
http://danlambaovn.blogspot.com/2016/09/phien-toa-xet-xu-blogger-nguyen-huu.html