Thứ Tư, 5 tháng 10, 2016

Bí thư Đảng uỷ Công ty CP Gang thép Thái Nguyên xây “lâu đài” sai phép!(VIẾT TIẾP BÀI “DỰ ÁN CHẾT LÂM SÀNG, SẾP XÂY “LÂU ĐÀI” KHỦNG”:)

Bí thư Đảng uỷ Công ty CP Gang thép Thái Nguyên xây “lâu đài” sai phép!(VIẾT TIẾP BÀI “DỰ ÁN CHẾT LÂM SÀNG, SẾP XÂY “LÂU ĐÀI” KHỦNG”:)

Thứ Tư, 25/05/2016 | 21:55 GMT+7


Ông chủ “chịu chơi” nức tiếng Thành phố “gang thép”?
Phần lớn người dân sinh sống ở khu Gang thép (TP. Thái Nguyên) đều biết lâu đài – biệt thự “khủng” của ông Khâm cũng như độ “chịu chơi” tới mức xa hoa mà chủ nhân của nó. Nhiều câu chuyện xung quanh toà lâu đài – biệt thự khủng của ông Khâm được coi là đồ sộ, hoành tráng và to nhất ở Thái Nguyên giờ đã thành giai thoại mỗi khi người dân TP gang thép “trà dư, tửu hậu” bàn tán về các đại gia ở Thái Nguyên.
Theo phản ánh của người dân, toà lâu đài – biệt thự khủng của ông Khâm được xây dựng có giá trị trên bốn mươi tỷ đồng, trong đó chủ yếu là tiền nội thất, phần làm nên ấn tượng đặc biệt của ngôi nhà này. Riêng cánh cổng uy nghiêm, sừng sững bằng đồng nguyên khối với hoa văn được chạm khắc tinh xảo đã trị giá hàng tỷ đồng. Để có thêm lối đi, trang trí tiểu cảnh ông Khâm đã phải bỏ ra gần 2 tỷ để mua lại dù giá trị thực tế chỉ 200 triệu đồng. Giai thoại “nổi tiếng” nhất về toà lâu đài – biệt thự này là cây bồ đề “nhân tạo” nằm trên tầng thượng, đã được chủ nhân “khoác” lên mình lớp vàng, theo người dân có giá trị hàng tỷ đồng.
Điều đặc biệt, khiến dư luận tại Thái Nguyên phải trầm trồ, ngả mũ về độ “chịu chơi” của ông Khâm là sau khi “cây bồ đề bằng vàng” được hoàn thiện, ông Khâm đã “thỉnh” các nhà sư bên Ấn Độ về tư gia, làm lễ liên tục trong vòng ba ngày!?
Lâu đài – biệt thự xây sai phép?
Thông tin bất ngờ nhất liên quan đến toà lâu đài – biệt thự “khủng” của ông Khâm là việc công trình này đã xây dựng sai phép, thậm chí lấn cả ra lộ giới đường quy hoạch. Cụ thể, theo điều tra của nhóm PV, ngày 24/4/2012, UBND TP.Thái Nguyên đã cấp Giấy phép xây dựng số 340/GPXD cho hộ ông Trần Văn Khâm và bà Nguyễn Thị Hồng có địa chỉ tổ 13, phường Trung Thành, TP.Thái Nguyên. Giấy phép ghi rõ: Tổng diện tích sàn 420m2, tổng số tầng được phép xây dựng là 2 tầng, chiều cao của công trình là 7 mét.
Giấy phép có hiệu lực khởi công xây dựng trong thời hạn 1 năm kể từ ngày cấp. Tuy nhiên, khi thực hiện, ông Khâm lại cho xây dựng lâu đài – biệt thự hoành tráng cao đến 5 tầng, ngang nhiên lấn ra cả lộ giới đường quy hoạch. Ngày 06/9/2013, UBND phường Trung Thành (TP.Thái Nguyên) đã lập biên bản vi phạm hành chính và yêu cầu ngừng thi công xây dựng công trình vi phạm trật tự xây dựng trên. Biên bản của UBND phường Trung Thành chỉ rõ: Công trình xây dựng của ông Trần Văn Khâm và bà Nguyễn Thị Hồng tổ chức thi công xây dựng trái với nội dung GPXD được cấp có thẩm quyền cấp; Công trình xây dựng được cấp là 2 tầng nhưng gia đình ông Trần Văn Khâm xây dựng là 5 tầng, số tầng vượt  quá là 3 tầng (chiều cao 17,10 mét trong khi đó GPXD quy định chỉ được xây dựng chiều cao 7 mét).
Ngoài ra, 1 phần công trình xây dựng sai phép vi phạm lộ giới đường quy hoạch là 22 mét. Đồng thời, chính quyền cũng yêu cầu: Hộ ông Trần Văn Khâm ngừng ngay việc thi công xây dựng công trình vi phạm và khắc phục kịp thời hành vi vi phạm trong vòng 24 giờ kể từ khi lập biên bản; Tháo dỡ toàn phần diện tích xây dựng sai nội dung giấy phép xây dựng đã được cấp.
Ngày 11/9/2013, UBND TP.Thái Nguyên đã ra Quyết định số 7355/QĐ-XPHC xử phạt hành chính đối với công trình vi phạm trật tự xây dựng của ông Trần Văn Khâm với mức  phạt 7,5 triệu đồng. Quyết định nêu rõ: Buộc hộ ông Trần Văn Khâm và bà Nguyễn Thị Hồng tự phá dỡ công trình sai nội dung GPXD. Gia đình vi phạm phải chấp hành nghiêm quyết định hành chính trong thời hạn 10 ngày, kể từ ngày được giao quyết định xử phạt. Quá thời hạn trên, gia đình không chấp hành thì bị cưỡng chế thi hành. Tuy nhiên, những lời lẽ, hùng hồn đanh thép trong biên bản vi phạm hành chính và quyết định xử phạt hành chính của chính quyền TP. Thái Nguyễn có lẽ chỉ nằm “trên giấy”, bởi trên thực tế toà lâu đài – biệt thự này giờ đã hoàn thiện theo đúng ý đồ của chủ nhân ngôi nhà mà không gặp phải bất cứ sự “ngăn cản” nào từ phía chính quyền địa phương, dù đã hô hào ngừng thi công, không chấp hành thì sẽ… cưỡng chế.
Hành vi coi thường pháp luật của gia đình ông Khâm, khiến dư luận tại Thái Nguyên bức xúc cho rằng, phải chăng ông Trần Văn Khâm lã “lãnh đạo to” của Cty CP Gang thép Thái Nguyên, là Tỉnh uỷ viên thời điểm ông Khâm xây nhà nên đã được “miễn nhiễm”, bất chấp các quy định pháp luật khi cố tình xây dựng nhà sai phép? Ngày 23/5/2015, trao đổi với PV Báo NB&CL, ông Trần Văn Khâm thừa nhận việc xây dựng sai phép nhưng lại “đổ lỗi” cho người nhà khi đi xin giấy phép, lẽ ra xin xây 4,5 tầng thì chỉ xin xây 2,5 tầng !?
Ông Khâm từ chối bình luận về giá trị ngôi nhà cũng như im lặng khi chúng tôi nhắc đến dư luận về “cây bồ đề dát vàng” và việc rước đoàn nhà sư từ Ấn Độ sang cúng lễ. Về hậu quả Dự án xây dựng giai đoạn 2 nhà máy gang thép dù đã tiêu tốn hơn 4.500 tỷ đồng nhưng vẫn nằm đắp chiếu gần chục năm nay (dù đã thanh toán cho nhà thầu Trung Quốc 93% vẫn bị “bắt làm con tin” do không được cung cấp phần thiết bị quan trọng nhất là điều khiển tự động) ông Khâm – lúc đó là Tổng giám đốc Công ty CP gang thép Thái Nguyên, phụ trách dự án – luôn miệng đổ lỗi cho cơ chế, cho cấp trên!
Báo NB&CL sẽ tiếp tục đưa tin về vấn đề này!
NHÓM PV
http://congluan.vn/bi-thu-dang-uy-cong-ty-cp-gang-thep-thai-nguyen-xay-lau-dai-sai-phep/

Bí thư Thành Ủy Sài Gòn Đinh La Thăng: Yêu cầu xử đúng người, đúng tội vụ Trịnh Xuân Thanh

 Wednesday, October 5, 2016 | 5.10.16

Đối với vụ ông Trịnh Xuân Thanh, ông Đinh La Thăng thông tin: “Tổng Bí thư trực tiếp chỉ đạo hết sức quyết liệt. Trung ương đã kiểm tra và khai trừ Đảng, cách chức ông Trịnh Xuân Thanh. Cơ quan điều tra hết sức quyết liệt tích cực làm rõ và xử lý nghiêm. Thủ tướng Chính phủ đã có chỉ đạo, truy tố ông Trịnh Xuân Thanh và truy nã toàn quốc và quốc tế. Vụ việc này sẽ được xử lý nghiêm theo quy định pháp luật, đúng người đúng tội, đúng pháp luật, đảm bảo sự nghiêm minh đem lại niềm tin của nhân dân”.

a4.jpg
Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư thành ủy TP.HCM Đinh La Thăng khẳng định như vậy tại buổi tiếp xúc cử tri tại Củ Chi sáng 5-10.
Xử đúng người đúng tội
Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy TP.HCM Đinh La Thăng đã dành thời gian để trả lời cử tri về vấn đề chống tham nhũng và việc xử lý những sai phạm của ông Trịnh Xuân Thanh (nguyên Phó chủ tịch UBND tỉnh Hậu Giang), khi còn là Chủ tịch HĐQT Tổng công ty xây lắp dầu khí.
Ông Đinh La Thăng nói vấn đề chống tham nhũng đang được thực hiện hết sức quyết liệt, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng là người trực tiếp đứng đầu Ban chỉ đạo phòng chống tham nhũng đã thể hiện thái độ quyết liệt, quyết tâm ngăn chặn đẩy lùi tham nhũng. Kỳ họp Quốc hội sắp tới cũng sẽ dành nhiều thời gian để bàn vấn đề này.
Đối với vụ ông Trịnh Xuân Thanh, ông Đinh La Thăng thông tin: “Tổng Bí thư trực tiếp chỉ đạo hết sức quyết liệt. Trung ương đã kiểm tra và khai trừ Đảng, cách chức ông Trịnh Xuân Thanh. Cơ quan điều tra hết sức quyết liệt tích cực làm rõ và xử lý nghiêm. Thủ tướng Chính phủ đã có chỉ đạo, truy tố ông Trịnh Xuân Thanh và truy nã toàn quốc và quốc tế. Vụ việc này sẽ được xử lý nghiêm theo quy định pháp luật, đúng người đúng tội, đúng pháp luật, đảm bảo sự nghiêm minh đem lại niềm tin của nhân dân”.
“Bỏ cây súng chúng tôi còn quen biết ai?”
Câu hỏi này được ông Lê Minh Thắng, thương binh 2/4 ở xã Phước Thạnh, huyện Củ Chi đặt ra với ông Đinh La Thăng – Bí thư Thành ủy TP.HCM và các ĐBQH tổ 9 – TP.HCM tại buổi tiếp xúc cử tri.
Bí thư Đinh La Thăng: xử đúng người, đúng tội vụ Trịnh Xuân Thanh
Bí thư Đinh La Thăng: xử đúng người, đúng tội vụ Trịnh Xuân Thanh
Bí thư Thành ủy TP.HCM Đinh La Thăng trả lời những kiến nghị của cử tri xã Phước Hiệp, huyện Củ Chi sáng 5-10 – Ảnh: THUẬN THẮNG
Không chỉ ông Thắng, 6/8 ý kiến của cử tri tại buổi tiếp xúc cử tri này đều dành để kiến nghị về vấn đề chính sách với gia đình thương binh, liệt sĩ, người có công.
Trở lại câu hỏi: “Bỏ cây súng chúng tôi còn quen biết ai?”, cử tri Lê Minh Thắng nói ông là thương binh 2/4, vợ ông cũng là thương binh, gia đình có người thân là liệt sĩ,nhưng 3 năm qua dù đã có quy định nhưng tiền thờ cúng liệt sĩ mỗi năm 500.000 đồng, vẫn chưa được nhận.
Ông Thắng nói tiếp, đồng lương hưu của ông và vợ chỉ 2,5 triệu/ tháng, dành dụm để nuôi đứa con gái học xong trung cấp điều dưỡng, nhưng đã nộp đơn xin vào các cơ sở y tế công lập tại Củ Chi nhiều năm mà vẫn chưa được nhận.
“Đồng lương chưa đủ sống với thương tật, chỉ nuôi được con cái ăn học đến đó là mừng, nhưng không xin việc được cho con. Vì bỏ cây súng ra chúng tôi còn quen biết ai?" – thương binh Lê Minh Thắng tâm tư.
Cử tri Hồ Văn Bắc ở xã Thái Mỹ nêu bất cập về việc những cán bộ hưu trí, hưởng trợ cấp kháng chiến trên 80 tuổi như ông lại không được nhận trợ cấp người cao tuổi như người không có lương hưu trí.
“Người ta trả lời tui là cán bộ hưu trí có lương rồi nhưng thưa các ĐBQH, lương hưu cấp tướng, tá thì cao, tụi tui cấp úy có hai, ba triệu đồng thôi. Các anh cứ nói đưa mức sống cán bộ có công ngang bằng mức trung bình của dân, nhưng chính sách vậy làm sao mà trung bình được, sống sao được?” – ông Hồ Văn Bắc đặt câu hỏi.
Trước các bức xúc này của cử tri, Bí thư thành ủy đã yêu cầu ông Lê Minh Tấn – Giám đốc Sở LĐ-TB& XH và ông Nguyễn Tấn Bỉnh – Giám đốc Sở Y tế TP.HCM trực tiếp trả lời.
Ông NguyễnTấn Bỉnh cho biết, ông đã liên hệ với giám đốc Bệnh viên Đa khoa khu vực Củ Chi và nơi này cho biết sẽ xem xét để nhận con gái ông Lê Minh Thắng.
Chủ trương của Sở Y tế là sẽ nhận nguồn nhân lực y tế tại địa phương. Hiện nay, ở Củ Chi Bệnh viện An Nhơn Tây đã khánh thành với 200 giường, năm 2017 sẽ là 300 giường, đầu năm 2017 cũng sẽ khởi công Bệnh viện đa khoa Củ Chi mới với 1000 giường, sẽ rất cần nguồn nhân lực. Vì vậy các trường hợp khác cũng sẽ được ưu tiên giải quyết.
Về vấn đề cán bộ hưu trí trên 80 tuổi không được nhận tiền hỗ trợ người cao tuổi, ông Lê Minh Tấn cho biết theo luật Người cao tuổi quy định thì không thể hỗ trợ được.
“TP.HCM có đến hơn 15.000 trường hợp như vậy, nhiều người rất buồn. Chúng tôi xin chia sẻ và sẽ có kiến nghị để thay đổi” – ông Lê Minh Tấn nói.
Về chế độ hỗ trợ thờ cúng liệt sĩ, ông Tấn cho biết TP.HCM có 16.000 gia đình được nhận tiền trợ cấp này. Và sẽ rà soát lại hồ sơ để giải quyết cho những trường hợp đúng chế độ nhưng chưa được hưởng.
Bi thư Thành ủy Đinh La Thăng đã chia sẻ những vấn đề về chế độ chính sách của cử tri đặt ra. Ông yêu cầu các sở ngành liên quan giải quyết kịp thời và thấu đáo.
Ông Thăng cũng mong cử tri chia sẻ những khó khăn của ngân sách nhà nước, nhất là trong bối cảnh thực hiện việc cải cách hành chính, tinh giản bộ máy mà Chính phủ đang thực hiện.
VIỄN SỰ
(Tuổi Trẻ)

Anh Trọng đi làm cảnh sát, tham bát bỏ mâm

Anh Trọng đi làm cảnh sát, tham bát bỏ mâm
Nguyễn Khắc Mai
5-10-2016
Dư luận bàn nhiều về việc anh Trọng tham gia quân ủy Công an, thực chất là đi làm cảnh sát.

TBT Nguyễn Phú Trọng là 1 trong 7 người nằm trong Ban Thường vụ Đảng ủy Công an Trung ương. Ảnh VOV
Phàm một người muốn tìm và làm thêm việc để tăng thu nhập, cải thiện đời sống là chuyên bình thường trong thế giới hiện đại. Ngay như Hồ Chí Minh mở đầu tuyên ngôn Ba Đình cũng mượn lời người Mỹ, “Thượng đế cho mọi người quyền tự do mưu cầu hạnh phúc”. Vả lại cảnh sát, không chỉ ở nước ta, mà các nước khác cũng thế, họ vẫn tuyển người ngoài ngành để làm việc, đặc biệt là làm gíán điệp.
Anh Trọng đi làm cảnh sát cũng không có chi lạ. Chỉ tội một điều anh đã già, lại mới vào nghề ú ớ, liệu có nên cơm cháo gì không, lại mang tiếng với đời. Đứng đường làm anh hùng núp, vất vả lắm, mà phải có ngón nghề, tôi đã từng gặp họ giữa đêm khuya trên những cung đường hẻo lánh, khổ sở lắm. Liệu anh có làm được như “Min đơ, Min toa”? (tên hai người phú lít trong Số Đỏ) Sắm vai du côn đàn áp đánh đập thanh niên và người dân biểu tình phản đối Trung quốc chiếm biển đảo xây căn cứ quân sự, đòi Formosa phải bồi thường và xéo đi, có thể anh không nở, mà có nở thì cũng không xông xáo như bọn trẻ được. Còn đi làm bảo kê cho các đại gia, tranh phần, chia chác, cướp cơm chim của chúng nó, khó đấy, tay ngang, lính mới, không tranh giành được đâu.
Còn như việc vĩ đại là tham gia vào để cải tạo lại lực lượng công an cho lương và thiện thì anh đã vào cùng một giuộc rồi, lại càng vô vàn gian khổ. Cứ xem anh vừa chân ướt chân ráo vào nghề thì đồng đội, đồng hương của anh, chúng lợi dụng anh và ỷ thế làm càn với nhà báo thì rõ. Thủ đô thì như thế, ở Sài gòn, họ đánh đập tàn nhẫn người đàn bà bán hàng rong ngay ở trung tâm thành phố, có nể nang ai. Lương, nghĩa là lành mạnh, tử tế. Còn thiện vừa có nghĩa là tốt, không ác, hơn nữa lại còn có nghĩa giỏi giang, như người ta vẫn nói thiện xạ, bắn giỏi, thiện nghệ, giỏi nghề, thiện chiến…Tổ chức và cải tạo lại lực lượng công an là việc nên làm, ngành này cũng như mọi ngành khác của chế độ “ta” hư hỏng nhiều lắm, phải cải tạo để cho chúng lương thiện.
Còn nhớ cách nay đã ¼ thế kỷ, bấy giờ mới có hình thức quân ủy công an, sau đó mấy năm thì bỏ, nay lập lại, ngành công an đang có nhu cầu nâng cấp, xây dựng ngành. Nhân có đề tài “Chính sách thế hệ trẻ” do Giáo sư Phạm Tất Dong làm chủ nhiệm, tôi được mời làm thư ký đề tài. Quân ủy tổ chức mấy phiên họp bàn thực hiện đề tài trong ngành, anh Dong và tôi được mời tham dự. Phần tôi khi nghiên cứu đề án của Cục Thông tin do GSTS Nguyễn Đình Ngọc làm cục trưởng, tôi đã chọn một số ý tưởng để phản biện.
Tôi cũng thật sự mong ước có một ngành công an đúng như tên gọi, nó là sức mạnh để bảo đảm an ninh, an toàn, an ổn, an vui cho toàn xã hội, vì thế mà được gọi là công an. Khi được mời phát biểu tôi nói rõ những ý kiến đã suy ngẫm của mình. Tôi nói chính sách thế hệ trẻ thực chất cũng là chính sách đổi mới ngành, ngoài việc nghiên cứu đánh giá sự lao lực của ngành, vấn đề căn bản hơn là nhận thức mới về vai trò, vị thế và nhiêm vụ công an trong xã hội hiên đại, và ở nước ta là trong Đổi mới.
Ngày xưa không có công an chỉ có tuần đinh. Công cuộc đổi mới chắc chắn sẽ thúc đẩy hai tiến trình cơ bản và quan trọng, là kinh tế thị trường (bấy giờ chưa lưu hành khái niệm kinh tế thị trường định hướng XHCN), và dân chủ hóa. Kinh tế thị trường sẽ đem lại hiệu quả tích cực, nhưng không tránh khỏi bọn gian doanh câu kết với gian cán để lũng đoạn kinh tế, đánh cắp tài sản của nhà nước và của dân, những kẻ giàu có và quyền thế sẽ ức hiếp dân lành. Dân chủ hóa thì phải biết tôn trọng dân, ngăn ngừa những sai trái có thể xảy ra trong chính quyền.
Tôi kể cho họ nghe một việc do Ban Dân vận Nam định báo cáo. Có một xí nghiệp, giám đốc có những sai phạm. Một hôm ban giám đốc họp, một công nhân liền đến tố cáo giám đốc. Anh ta bị giám đốc ra lệnh bảo vệ trói lại ở phòng bên. Công nhân bỏ máy vây phòng họp đòi thả người. Giám đốc gọi điện cho công an và một trung đôi đến. Nghe công nhân tường trình, họ án binh bất động. Giám đốc đề nghị công an giải tán đám đông, họ trả lời đây là việc nội bộ của nhà máy, công an không can thiệp chỉ đến giữ trật tự. Giám đốc buộc phải thả người và tự mình dùng răng gỡ nút thắt. Công nhân trở lại làm việc, công an ra về.
Tôi bình luận công an xử sự khôn khéo và đúng đắn. Có tướng còn nói phải điện khen. Có tướng bảo thử cho một định nghĩa về công an. Tôi khẳng định: Công an phải là một quyền uy. Nhưng là quyền uy của văn minh, văn hóa, nhân văn cao thượng, không thể là quyền uy của bạo lực, hung bạo, tàn nhẫn… Công an ngày nay phải là chàng hiệp sĩ bênh vực dân chủ, phải là chàng hiệp sĩ bênh vực kẻ yếu thế, thân cô thế cô trong xã hội, những người nhiều khả năng bị cường quyền áp bức tước đoạt…
Tôi thấy nhiều vị lắng nghe đồng tình, nhất là tướng Ngọc (nay đã mất) và anh Hoàn hai vị lãnh đạo cục Thông tin, hình như sau này đổi là tổng cục chiến lược, có vị sau đó còn gọi điện hỏi tôi thêm một vài chi tiết, mà ông ấy bảo không kịp ghi. Có vị tướng khi phát biểu đã kể về những tiêu cực trong ngành, ông kể có lân nhìn thấy một công an đạp đổ một gánh hành rong ở chợ trời, rất phản cảm. Ông nói chỉnh trang đô thị là sắp xếp công ăn việc làm cho trật tự nề nếp, văn minh, chứ không thể đồng nghĩa với đối xử thô bạo, nhẫn tâm với người lao động!
Đáng tiếc nhiều tướng tá sau đó ít lâu thì về hưu hoặc đã trở thành người thiên cổ. Dễ phải đến một phần tư thế kỷ mới có một tướng, gám đốc công an Sài gòn biết lên án hành vi tàn nhẫn vô đạo đức vô văn hóa của công an khi đối xử với người đàn bà bán hàng rong. Những người hàng rong là một thành phần của đô thị, cả ở châu Âu cũng thế. Vấn đề là sắp xếp cho họ hành nghề tử tế, chứ không phải đối xử tàn nhẫn với họ. Một vấn đề cụ thể mà cái quân ủy hồi ấy đã đặt ra, 25 năm sau vẫn không xử lý tử tế được!
Liệu anh vào ngồi đấy, có giải đáp một chuyện cỏn con như thế, nói gì tới những chuyện to lớn khác.
Tôi bảo anh tham bát bỏ mâm là thế!
Này nhé, anh ở cương vị Tổng bí thư, tôi không nói chuyện phục vụ Dân, phục vụ Nước. Nâng Dân lên đầu lên cổ như tổ tiên ta từng nói, đưa họ lên địa vị làm người, làm công dân có quyền lực thật, có đời sống vật chất và tinh thần xứng đáng. Ngay cái giai cấp công nhân mà anh và các đồng nghiệp ở trường đảng của anh vẫn rêu rao là giai cấp lãnh đạo, thì thật ra họ đang thực sự là nô lệ, là con rối, là con mồi (nạn nhân) của những tham vọng mới, chẳng khác gì với dự báo cuối đời của ông Mác!
Một giai cấp lãnh đạo của bất kỳ thời đại nào cũng phải hội đủ bốn yếu tố: Một là họ phải có đời sống vật chất và tinh thần trên trung bình của xã hội. Hai là họ phải trở thành giai cấp có văn hóa, có trí tuệ. Ba là họ phải có năng lực điều tiết sự vận hành của nền kinh tế. Và bốn là, họ phải có được quyền lực chính trị.
Mấy chục năm trước tôi đã trình bày ý kiến này tại một số hội thảo. Nhiều vị lãnh đạo như anh Tứ, anh Kỳ, anh Nhâm, nhiều ủy viên TW, bí thư tỉnh, có cả mấy bộ trưởng nói lần đầu tiên nghe lập luận như thế, nhưng họ bảo anh Mai ơi, anh nói đúng nhưng không làm được đâu! Không làm được điều này thì các anh làm cái gì.
Thật ra thì từ khi Lê Nin nói rằng chủ nghĩa Mác tìm thấy giai cấp công nhân là thân xác của mình còn giai cấp công nhân tìm thấy chủ nghĩa Mác là linh hồn của mình, thì cả thế kỷ nay hồn và xác đâu có nhập vào nhau. Có một đảng cộng sản nào trên đời này có chút thành công về chính sách giai cấp của mình, đưa họ thành giai cấp lãnh đạo của xã hội. Thấy trước trong đám nhốn nháo cộng sản, những nhân cách không ra gì, Mác tiên đoán, khốn nạn thay lại cực kỳ chính xác! Ông than thở với Bakounine rằng: sau khi cướp được chính quyền, giai cấp công nhân sẽ sớm thức tỉnh, để thấy mình là nô lệ, là con rối, con mồi của những tham vọng mới. Liệu có làm cho gai cấp công nhân Việt nam thoát khỏi cảnh bần cùng bị bóc lột như hiện nay, hay cũng chỉ là chạy quanh kiếm thêm ghế ngồi.
Có lần anh Tố Hữu sau khi về vườn than thở với tôi, rằng “họ không làm việc bằng cái đầu đâu, họ chỉ làm việc với cái đít thôi (lo cái chỗ ngồi). Anh Cương từng là viện trưởng viện Triết hài hước nói với tôi, không có chủ nghĩa mác xít đâu, chỉ có chủ nghĩa mác mít thôi! (marmite tiếng pháp nghĩa là cái nồi cơm).
Làm cho dân, làm cho giai cấp khó lắm, không bàn. Hãy bàn riêng cái chuyện phục dựng đảng cho ra đảng thôi. Cái việc mà một tổng bí thư phải lo trước hết. Ông Hồ từng thấy cộng sản chỉ dán nhãn lên trán, đã hư hỏng cũ kỹ, khuyết tật lớn nhất là kém lý luận, Mác – Lê Nin chỉ là thứ vô tình vô nghĩa! Từ thời củ tỷ nào ông Ăng Ghen đã nhận xét cớ sao các quan chức của đảng đều trở thành như một lũ quan liêu không bao giờ mắc sai lầm. Ông ấy gọi các anh là quan chức. Đúng đấy, các anh danh nghĩa đúng đắn chỉ là quan chức của đảng, được chọn, bầu để làm thuê cho đảng, bởi cấc đảng viên đã đóng đảng phí để thuê các anh làm việc. Có một yêu cầu tiên quyết là phải xây dựng đảng để nó trở thành một lực lượng chính trị tiên tiến phụng sự Dân Nước. Nhưng mấy chục năm qua các anh đã không làm tròn, nghĩa là các anh hưởng lương vô tích sự. Việc lớn anh không lo làm lại bỏ đi làm cảnh sát, có phải là tham bát bỏ mâm không.
Chỉ riêng chuyện đảng thôi, tôi tính các anh phải tập trung ngày đêm suy tính “nửa đêm vỗ gối, lòng đau như cắt” cơ may mới có thể gỡ ra được. Này nhé:
Trước hết, một đảng chính trị phải có triết lý và đường lối khả tín. Khả tín, nghĩa là có thể tin được rằng nó đúng. Hiện nay, ngay cả các anh chính mình cũng không tin rằng đường lối và triết lý của mình là đúng đắn. Tôi đã nghe rất nhiều ủy viên bộ chính trị nói với tôi rằng, có nhiều điều mà mình không tin được, làm sao có thể bảo thanh niên chúng nó tin được. Ngay cả anh, anh cũng không tin vào chủ nghĩa xã hội cơ mà!
Tôi biết trong những anh em lãnh đạo hiện nay cũng có người đã từng chê bai, bài xích cái gọi là học thuyết Mác Lê và mô hình xô viết độc tài toàn trị, mà từng đề xướng, cổ vũ nên đi theo con đường xã hội-dân chủ như nhiều nước ở Đông Âu từng thành công. Điều không thể chấp nhận được là các anh vẫn đang tiếp tục đánh tráo khái niệm, chủ yếu là để chạy tội, lại tiếp tục lừa dối người dân ít học.
Khi đường lối tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chác, tiến thẳng lên chủ nghĩa xã hội phá sản, các anh cho những trí thức bồi bút học mót Tàu cộng, đưa ra cái “cơ chế bao cấp” để làm hình nhân thế mạng! Một sự đánh lừa trắng trợn vẫn ra rã cho đến hôm nay. Người ta đang bái phục Canada, Đức, Úc, nhiều nước ở châu Âu đang bao cấp rất hay, đặc biệt là trong giáo dục. Vì sao cái xã hội Việt vốn lương thiện ngày xưa, nay đã trở nên dối trá lạnh lùng thản nhiên đến vậy trong hầu khắp mọi lĩnh vực xã hội, trong gia đình, trong nhà trường, trong thương trường, trong chính quyền, cả trong chùa chiền tín ngưỡng…
Phải lần cho ra cái đầu mối về sự dối trá trong triêt lý và đường lối của đảng cộng sản Việt Nam. Khi cái chủ nghĩa xã hội phá sản thì tìm thằng “bao cấp” để đổ tội. Khi buộc phải nói “tam quyền phân lập” thì chính anh đã đánh tráo khái niệm, đưa ra cái công thức “chỉ là sự phân công giữa ba cơ quan nhà nước”. Tam quyền phân lập và sự phân công giữa ba cơ quan nhà nước nó khác nhau như trời với vực, thế mà cái Quốc hội cũng nhắm mắt nghe theo! Khi đường lối kinh tế “công hữu hóa”, “kế hoạch hóa”, “kinh tế chỉ huy” phá sản thì các anh buộc phải chấp nhận kinh tế thị trường, nhưng lại thò ra cái đuôi thị trường xã hội chủ nghĩa! Và thay cho việc thay đổi não trạng để có chính sách làm cho Dân tự mình thực hiện kinh tế thị trường đầy đủ thì các anh luôn đi van nài xin xỏ thiên hạ công nhận cho. Cái gọi là “chủ nghĩa xã hội”, nhất là cái “chế độ xã hội xã hội chủ nghĩa”, về lý thuyết thì đầy mâu thuẫn lô gích, là một mớ tạp nham hổ lốn đầu ngô mình sở, mà ngay cả hai vị tổ sư là Mác và Ăng Ghen thì đã chối bỏ cho đó chỉ là ý tưởng trẻ con, ảo tưởng! Còn về hiện thực thì cả ở Liên Xô, cả Trung Hoa, Việt Nam… chẳng có gì gọi là xã hội chủ nghĩa, mà thực sự chỉ là một thứ chế độ xã hội vừa tư bản man rợ, vừa quân trưởng, siêu phong kiến!
Cả lý thuyết, cả đường lối, cả cấu trúc và phương thức xã hội của đảng đều đã và đang dẫn dân tộc vào ngõ cụt! Một nền kinh tế lầm đường, chi phí và trả giá quá đắt, quá lớn, tài nguyên thiên nhiên cạn kiệt, môi trường bị xâm hại nặng nề, sự bất công quá lộ liễu, trắng trợn, đời sống của đa số người dân ngày càng khốn đốn mọi mặt. Xã hội phân hóa giàu nghèo quá bất công, bất bình đẳng, văn hóa đạo đức suy đồi chưa từng thấy. Một nhà nước không phải của nhân dân, mà là nằm trong tay những nhóm lợi ích vô phương kiểm soát! Nền độc lập, chủ quyền dân tộc đang bị Trung Hoa cộng sản bá quyền đại Hán xâm cướp và uy hiếp nghiêm trọng.
Là đảng trưởng, anh hãy quay về, đừng đi làm cảnh sát nữa, tập trung lo kiếm tìm đường lối mới, phương thức mới xây dựng lại cái đảng mà chính Hồ chí Minh đã nhận ra là nó “cũ kỹ hư hỏng” rồi. Nay lại càng thấy không chỉ là hư hỏng mà là đang thối rữa. Việc đồng chí trong tỉnh ủy Yên Bái dùng súng thanh toán nhau ngay trong cơ quan tỉnh ủy chính là dấu hiệu của tình trạng thối nát đã nhãn tiền.
Chỉ có hai lối vào con đường lớn của Dân tộc, để giữ gìn Độc lập và Chủ quyền, Phục hưng Đất Nước, Đoàn kết và hòa giải xã hội, đó là:
Thứ nhất, từ bỏ con đường vừa lỗi vừa lạc, theo Đệ tam Quốc tế, theo mô hình Xô Viết toàn trị, theo chủ thuyết Mác – Lê. Đừng chần chờ gì nữa. Hãy tỉnh dậy đi.
Thứ hai, hãy làm theo sự mách bảo sáng suốt của những người Dân chủ – Xã hội. Chính họ đã có những thành công mà nhân loại ghi nhận đã góp phần phục hưng nhiều đất nước sau chiến tranh, tạo dựng nhiều đất nước văn minh trong thời đại công nghiệp, hậu công nghiệp và tin học. Nhiều người có thành ý đều cho đây là lối ra danh dự của đảng cộng sản Việt Nam.
Để có thể dấn thân vào hai lối dẫn vào con đường lớn của dân tộc, hãy tìm về với dân. Nhân dân sẽ tha thứ lỗi lầm, sẽ mách bảo cho đường đi nước bước, trao cho năng lượng để có thể hóa thân hóa kiếp làm con người mới của dân của nước.
Nếu cứ khư khư kiên trì chủ nghĩa Mác – Lê, cứ giữ nguyên cái lốt cộng sản đầy sai lầm và tội lỗi, chính các anh đã làm cho cái đảng này sẽ trở thành tội đồ của dân tộc, lịch sử sẽ lên án, mà nhân dân cũng không dung tha!
Tôi mách cho anh một câu nổi tiếng của một đảng viên cộng sản Pháp khi tuyên bố từ bỏ con đường cộng sản Đệ tam Mác Lê: “Le communisme ne’ dans la misere, il vit dans le mensonge et meurt dans la veritee” (Chủ nghĩa cộng sản sinh ra trong đói nghèo, nó tồn tài trong dối trá và diệt vong trong sự thật).
https://anhbasam.wordpress.com/2016/10/05/10-320-anh-trong-di-lam-canh-sat-tham-bat-bo-mam/