Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2016

Trịnh Xuân Thanh đường xa vạn dặm 3.

Trịnh Xuân Thanh đường xa vạn dặm 3.

Chủ Nhật, ngày 18 tháng 9 năm 2016/ 23:30

Thường thì rất hiếm khi tôi đưa một bài viết của một người khác lên blog hay phần ghi chú ở Facebook của mình.

 Hôm nay tôi đưa một bài viết của một người khác. Vì lý do giữ an toàn cho người viết, tôi không đưa tên như yêu cầu của tác giả.

Tác giả có yêu cầu tôi sửa lại văn phong, nhưng để tôn trọng tính độc lập và khách quan, tôi đưa nguyên văn bức thư của tác giả. Một ngày nào đó nếu điều kiện cho phép, tôi sẽ công bố tên tác giả và cả chức danh. Dù bức thư này có thế nào đi nữa, xin các bạn theo dõi trung thành bấy lâu nhớ một điều. Trong bài viết này, có một số đoạn tác giả khen ngợi tôi. Tuy nhiên tôi đăng không phải vì sự khen ngợi này, mà vì người viết là một cán bộ trong đảng csvn. ông ta không thể đăng bài ở nơi nào khác.
Hầu như không bao giờ tôi đăng  bài của ai nhờ đăng hộ.


Nguyễn Phú Trọng - Rắn giả Lươn 1  
Quốc gia không rõ, ngày 18.09.2016
Gửi Blog Người Buôn Gió
Đáng ra bài này tôi dã gửi cho anh từ mấy hôm trước.Nhưng đọc Blog thấy anh nói nghỉ một thời gian không viết để thư giãn tinh thần và sức khỏe sau loạt bài viết „TXT Dê tế thần“. Tôi xin phép được học theo anh lấy tiêu đề loạt bài mới của tôi: „Nguyễn Phú Trọng - Rắn giả Lươn …“
Phải nói rằng tôi và bạn bè lâu lắm rồi mới được bình luận, bàn tán và háo hức từng ngày được hẹn nhau sau 8 giờ sáng đến quán cafe trên phố Lý Thường Kiệt, Quang Trung, Bảo Khánh ở Hà Nội để cùng nhau phân tích, bình luận các bài viết của Người Buôn Gió (NBG) „TXT dê tế thần“ (mọi người đều cười, Thanh đang lấy trứng chọi đá). Thế hệ bạn bè tôi đều tầm tuổi trên dưới 50, đều cùng học với nhau từ nhỏ cho đến thời sinh viên đại học. Giai đoạn giữa những năm 80 và đầu 90 và bây giờ đều có các vị trí ở các bộ, các cơ quan nhà nước, các doanh nghiệp tư nhân vv.. Những người thành đạt như Vũ Đức Đam, sinh năm 1963 (Phó Thủ Tướng Chính Phủ), Trần Tuấn Anh, sinh năm 1964 (Bộ trưởng Bộ Công Thương), Nguyễn Đức Chung, sinh năm 1967 (Chủ Tịch UBND TP Hà Nội). Doanh nghiệp thì như Phạm Nhật Vượng, sinh năm 1968, Chủ tịch Tập đoàn Vin Group, Nguyễn Duy Hưng, sinh năm 1962, Chủ tịch SSI, Nguyễn Cảnh Sơn, sinh năm 1967, Chủ tịch Tập đoàn Euro Window …, thậm chí cao hơn nữa thì như ông Đinh La Thăng, sinh năm 1960, ông Nguyễn Văn Bình, sinh năm 1961, đều là Ủy Viên Bộ Chính Trị, những lãnh đạo cao cấp của Đảng CSVN. Cùng rất nhiều anh em bạn bè khác, người thì làm nhân viên văn phòng tại các UBND, tại ngân hàng, tại các tập đoàn, tổng công ty, các bộ, ban, ngành. Cũng có người thì mở quán bán bia bình dân, làm thơ, viết văn, hoặc làm chuyên gia cho văn phòng nước ngoài, vv… Cũng một số thì ra nước ngoài mưu sinh ở khắp nơi trên thế giới và không thấy trở về nữa. Nghe nói ở nước ngoài họ cũng trở thành những luật sư, bác sĩ, cũng có những người làm Nail, phụ bếp, bán hàng rong vv… Nói tóm lại thế hệ của tôi là những người 6x, sinh ra những năm 1960-1969, thời kỳ mà Tố Hữu làm thơ „Đỉnh Cao Muôn Trượng“ của Việt Nam. Tôi giới thiệu qua về thế hệ chúng tôi vì họ bắt đầu làm lãnh đạo hoặc đang làm lãnh đạo hệ thống chính trị và kinh tế Việt Nam bây giờ (tất nhiên những người làm chính trị đều phải vào Đảng CSVN cả,vì không còn sự lựa chọn nào khác …)
8.30 sáng hàng ngày, sau khi đến cơ quan làm việc để điểm danh trình diện lãnh đạo, phần đa lặng lẽ ra quán cafe, ăn sáng, chém gió, tán gẫu, bàn tất cả các chuyện Đông Tây Cổ Kim từ Nguyễn Phú Trọng - Tổng Bí Thư (TBT) ngu nhất gian nhất trong các đời TBT Đảng CSVN, cho đến việc TXT trốn ra nước ngoài bị truy nã có bị oan sai hay không. Thậm chí cho đến việc con bạn gái hôm qua bị đèn đỏ không làm gì được. Tóm lại giới tinh hoa hay hạ tiện lãnh đạo CSVN thế hệ 6x là như vậy: (Có thể nói họ chẳng có lý tưởng gì vì họ đều thấy rõ tổ chức Đảng họ tham gia và phục vụ là mục rữa và lạc hậu. Tuy vậy không tham gia thì không tiến thân được. Thành thực mà nói trong thế hệ 6x này cũng rất nhiều người có tri thức, tài năng, tâm huyết, muốn cống hiến cho đất nước nhân dân. Nhưng trong chế độ CSVN bây giờ cũng không còn con đường nào khác là tạm làm thằng lưu manh: lưu manh chính trị, lưu manh kinh tế, lưu manh cướp giật, lưu manh đĩ điếm, vv… NBG thân mến, tôi cũng là một thằng lưu manh như vậy, không rõ là chính trị hay kinh tế, nhưng chắc chắn là do Nguyễn Phú Trọng và Đảng CSVN đào tạo và biến thành như vậy.
Bây giờ xin vào đề tài chính lúc 8.30h hôm nay: (Nguyễn Phú Trọng, TXT qua loạt bài của Blog NBG). Tôi cũng thỉnh thoảng từ Miền Nam ra Bắc công tác, tranh thủ về thăm nhà, bố mẹ, vợ con, rồi tranh thủ chạy ra cafe chém gió với anh em 6x…. Cũng đủ thứ chuyện.
Bây giờ không có điều kiện chém như vậy nữa, đành phải viết thư cho NBG từ Hoa Kỳ nhờ đưa lên Blog của anh.
Việc hôm nay tôi muốn nói với các bạn, các anh chị, người dân ở Hà Nội thông qua Blog NBG: (Nguyễn Phú Trọng đã không tôn trọng pháp luật, chỉ đạo báo chí, các cơ quan của Đảng CS, Bộ CA tiến hành tuyên truyền sai sự thật, trái pháp luật, chụp mũ, đổ tội tiến tới truy nã TXT vì mục đích đánh bóng tên tuổi cá nhân, thanh trừng nội bộ, lợi dụng chiêu bài chống tham nhũng để đánh đổ các đối thủ cũ đã coi thường ông ta trong nhiệm kỳ trước. Và mục tiêu cuối cùng là để BCT khóa 12 luôn mất đoàn kết, nghi kị lẫn nhau, yếu kém, chia rẽ nhằm Nguyễn Phú Trọng ở lại hết nhiệm kỳ và tiếp tục ngồi trên ghế TBT cho tới khi chết.
Tại sao tôi nói như vậy. Xin dẫn chứng vài nét chấm phá về cuộc đời và sự nghiệp tiến thân của Nguyễn Phú Trọng trong 20 năm gần đây. Đây là một con người có bản chất háo danh, hám quyền lực, bất tài vô dụng nhưng mưu mô thủ đoạn (Rắn giả Lươn) lừa thầy, phản bạn, lừa đồng chí, anh em, nhân dân cả nước, vô cùng xảo quyệt và bẩn thỉu.
Từ năm 2001 đến 2006 Nguyễn Phú Trọng được nguyên TBT Đỗ Mười cho làm Bí Thư Thành Ủy Hà Nội (từ Giám đốc NXB Sự Thật con con do viết nhiều bài bợ đít Đỗ Mười). Suốt những năm này Nguyễn Phú Trọng thể hiện mình là người lơ mơ, lí luận giáo điều, không có thực tế, vờ vịt nhắm mắt dung túng cho hai cấp dưới trực tiếp là Phùng Hữu Phú Phó BT thường trực thành ủy HN và Hoàng Văn Nghiên Chủ tịch UBND TP HN lũng đoạn các công tác điều hành của TP HN mang đất của nhân dân ra chia nhau bằng nhiều chiêu bài. Tất cả sự ăn chia tay ba này Nguyễn Phú Trọng đều có phần. Từ Dự án khu đô thị Trung Hòa Nhân Chính của Vinaconex (ông Phí Thái Bình lúc đó là TGĐ) hay Dự án Ciputra của Tổng Công ty phát triển nhà HN, dự án Linh Đàm của HUD, vv… Ở bất kể dự án nào bộ ba này đều được mua từ 5-10 căn biệt thự. Đặc biệt Nguyễn Phú Trọng là người đứng đầu được mua gấp đôi với giá từ vài trăm triệu đến 1 tỉ đồng 1 căn biệt thự và bán lại từ 5 đến hàng chục tỉ (Nguyễn Phú Trọng tự lý luận là mình mua và bán kiếm lời chứ không phải tham nhũng, tự cho mình giỏi về kinh tế). Tuy ăn chia như vậy Nguyễn Phú Trọng vẫn tìm cách che đậy, gian manh nham hiểm đưa mình thành biệt danh là Trọng „Lú“ đẩy hết sự xấu xa cho hai đàn em là Phùng Hữu Phú và Hoàng Văn Nghiên. Bản chất của Nguyễn Phú Trọng là gian manh, hám quyền lực, hám tiền nhưng bất tài vô dụng, chỉ giỏi về mưu mô, lừa thầy phản bạn, dùng thủ đoạn chia rẽ cấp dưới và cấp trên để từng bước ngoi lên các vị trí trong Đảng với cái mác là nhà lý luận „Lú“. CSVN còn rất ít người học lý luận Mác Lenin lạc hậu như Nguyễn Phú Trọng. Đây là đặc điểm để Nguyễn Phú Trọng lợi dụng tiến thân. Nguyễn Phú Trọng cố tình tạo thêm hình ảnh mình „Lú“ nhưng là nhà lý luận. Vì các đàn anh cấp trên và các em út CSVN không đề phòng, nên Nguyễn Phú Trọng từng bước ngoi lên trong hệ thống chính trị của CSVN mà không ai để ý (Nguyễn Phú Trọng áp dụng đúng tư duy của Đảng CS là càng lên cao phải tạo ra hình ảnh phải ngu si và không biết gì, đấy là cái áo bên ngoài của họ). Từ 2006 đến 2010 nhờ dựa vào vỏ bọc lí luận và „Lú“, cộng thêm biếu xén nhiều biệt thự và căn hộ tại Hà Nội của các doanh nghiệp BĐS đã nêu ở trên, được Nguyễn Phú Trọng và thuộc hạ cấp và bán như cho không những người trong BCT, bí thư tỉnh ủy các tỉnh và gia đình họ. Có nghĩa là Nguyễn Phú Trọng đã dùng đất của nhân dân để đi hối lộ các quan thầy, đặc biệt là cho gia đình nguyên TBT Đỗ Mười. Nguyễn Phú Trọng đã một bước nhảy lên tứ trụ, tức là một trong bốn chức mà CSVN mặc nhận là những người đứng đầu đất nước. Nguyễn Phú Trọng làm CT Quốc Hội, vị trí yếu kém và không có vai trò gì trong tứ trụ. Đứng đầu là TBT, Thủ tướng chính phủ, Chủ tịch nước (như các bạn đã biết chỉ đạo của UBKTTW về vấn đề kỉ luật và cho thôi đại biểu quốc hội của TXT với quốc hội VN đã được quốc hội chấp hành tuyệt đối như thế nào, đây là một tổ chức bù nhìn được Đảng CS dựng lên). Nguyễn Phú Trọng ở vị trí thế cho Nông Đức Mạnh, người đã được thăng chức TBT cùng năm 2006 (về TBT Nông Đức Mạnh, trình độ yếu kém nhất trong các TBT từ khi thành lập Đảng CSVN, tôi sẽ có bài viết cho Blog NGB sau.
Năm năm ngồi chủ tịch quốc hội, Nguyễn Phú Trọng đóng vai trò bợ đít cho Thủ tướng NTD và TBT Nông Đức Mạnh. Nguyễn Phú Trọng vẫn tiếp tục vận dụng con bài trau dồi lý luận, XHCN thân Tàu, tiếp tục „Lú“, đồng thời thông qua các dự luật, các dự án (đường sắt cao tốc bắc nam) vv… làm bất lợi cho nhân dân, vi phạm nhân quyền, tăng quyền cho quân đội, công an, giảm thiểu các quyền lợi chân chính của người dân trong nước, và vẫn tiếp tục tạo vỏ bọc „Lú“ và lí luận suông. Nhưng thực ra từ lúc này Nguyễn Phú Trọng đã có tham vọng làm TBT, Nguyễn Phú Trọng tiếp tục âm thầm ôm chân Nông Đức Mạnh bằng cách dựa vào các quan hệ, tay chân cũ tại HN để cấp đất, nhà, quà cáp cho gia đình và những người hầu cận TBT Nông Đức Mạnh. Đặc biệt giai đoạn này Nguyễn Phú Trọng đã thể hiện bản chất gian manh với phương pháp, tiêu chí, quan điểm nhất quán của Nguyễn Phú Trọng trong việc ngoi lên chức vụ TBT, đó là nịnh hót và chia rẽ. Ông ta bắt đầu chia rẽ giữa Thủ tướng Ba Dũng và thường trực Ban Bí thư Tư Sang. Một mặt Nguyễn Phú Trọng nịnh bợ Thủ tướng NTD bằng cách cho quốc hội thông qua nhanh chóng các đề nghị của Chính phủ từ nhân sự cao cấp hay các đề án luật, nghị quyết vv… Mặt khác khi gặp Tư Sang thường trực ban Bí Thư thì bợ đít nói rằng chỉ có Tư Sang đã qua Bí Thư TPHCM, Trưởng ban kinh tế TƯ Đảng, thường trực ban Bí Thư mới đủ bề dày để làm TBT được. Từ đây với kế hoạch này Nguyễn Phú Trọng đã đẩy Ba Dũng và Tư Sang từ những người đồng đội đồng chí, anh Hai Nam Bộ thân thiết thành không đội trời chung, một mất một còn, ở cạnh nhà nhau nhủng không bao giờ chào hỏi nhau (NTD ở nhà số 55, TrTS ở nhà 57 Phan Đình Phùng). Mối bất hoài này đặc biệt được thể hiện qua các bài viết tại trang Quan Làm Báo, Vua Làm Báo, Chân Dung Quyền Lực để bới móc, chửi rủa nhau như hàng tôm hàng cá vv…). Đây là những dấu hiệu báo cho NTD và TrTS sẽ bị thất bại trong đại hội Đảng kỳ 12. Như chúng ta đã biết trước thềm đại hội 12 của Đảng CS, chúng ta đã chứng kiến cuộc chiến không khoan nhượng giữa Tư Sang, Ba Dũng và một số người nữa giành chức TBT. Con cáo già gian manh, xảo quyệt, bất tài Nguyễn Phú Trọng đã lừa được hai đàn anh về bề dày công tác NTD và TrTS để mình leo lên TBT. Năm 2011 đánh dấu Nguyễn Phú Trọng leo lên được chức TBT, chức vụ cao nhất mà những ai đi theo Đảng CS đều mơ ước leo tới được. Tuy nhiên Nguyễn Phú Trọng ngồi vào vị trí này do lừa đảo được NTD và TrTS và các chiến hữu của Nguyễn Phú Trọng, chứ không phải bằng tài năng và uy tín của mình. Do vậy nên suốt thời gian 5 năm này sự gian hùng, nhịn nhục chui qua háng NTD của Nguyễn Phú Trọng đã được NBG Bùi Thanh Hiếu viết trong Đại Vệ Chí Dị với nhân vật Vệ Kính Vương. NBG không gần những nhân vật này như tôi, nhưng với tài năng và góc nhìn từ nhân dân, từ thực tế đường phố, anh đã khái quát được sự suy thoái, tham nhũng và bất nhân của các nhân vật cấp cao CS, dưới hình hài của thời đại nhà Sản trong Đại Vệ Chí Dị. Tôi chỉ nói thêm về Nguyễn Phú Trọng trong giai đoạn này BCT và Nguyễn Phú Trọng (khóa 11 Nguyễn Phú Trọng là Chủ tịch QH, một trong 4 người đứng đầu) đã thông qua nhiều chính sách về kinh tế vĩ mô, vi mô, tổ chức của Đảng CSVN. Như những năm 2006-2010 BCT giải tán các Ban: Ban Nội Chính TƯ Đảng, Ban Kinh Tế TƯ Đảng, Ban Tài chính TƯ Đảng vv… lúc đó NPT đồng ý nhiệt liệt trong quốc hội, thậm chí Nguyễn Phú Trọng còn bóng gió nói việc giải tán các ban này là do đề nghị của Nguyễn Phú Trọng trong BCT và Ban Chấp Hành TƯ. Về Kinh tế Nguyễn Phú Trọng cùng BCT thông qua chỉ đạo Chính phủ thành lập các tập đoàn Kinh tế nhà nước như Vinashin, Vinalines, PVN, EVN vv… (hậu quả của các quyết định này thì chúng ta đã rõ). Năm 2011 NPT khi này đã leo được lên chức TBT lại cho thành lập lại các Ban Nội Chính TƯ, Kinh Tế TƯ vv… để chỉ đạo đứng trên pháp luật của Đảng (như trường hợp TXT Nguyễn Phú Trọng chỉ đạo khởi tố, truy tố, truy nã không cần chứng cớ, không cần pháp luật, coi thường Hiến Pháp, nhân dân cả nước) rồi kết luận các tập đoàn nhà nước bị thua lỗ, sai về mô hình là mình không biết gì, do Chính phủ của NTD chỉ đạo và chịu trách nhiệm. Tôi nêu các vấn đề trên để mọi người thấy rằng Nguyễn Phú Trọng là một người gian manh thủ đoạn đê hèn thế nào. Nguyễn Phú Trọng đều trực tiếp thông qua và chỉ đạo các vấn đề trên, nhưng khi thất bại thì đổ hết cho đồng chí và cấp dưới. Những năm này như Đại Vệ Chí Dị của NBG đã viết, vì lừa đảo, nhẫn nhục, gây chia rẽ để leo lên chức TBT nên Nguyễn Phú Trọng không có tí thực quyền nào. Nhưng vì bản chất gian hùng, chịu nhục chui háng đã quen, giả ngu âm thầm bày kế, kích động, hứa hẹn NTD, TrTS, NSH, THR, Phạm Quang Nghị sẽ thay mình ở nhiệm kỳ tới (phần sau tôi sẽ viết kỹ NPT đã lừa những ai và lừa những gì để ở lại chức TBT Đảng khóa 12). Gió thân mến, còn rất nhiều điều về Nguyễn Phú Trọng và TXT, nhưng cũng như Gió, ở châu Âu là sáng thì ở đây đã đêm khuya rồi, tay và đầu đều đã mệt, xin dừng tạm ở đây.
Tái bút: Mình không phải người viết lách nên nhờ Gió sửa bài này trước khi đăng

.http://nguoibuongio1972.blogspot.com/2016/09/trinh-xuan-thanh-uong-xa-van-dam-3.html

Liệu Tổng BT Trọng có "sờ" tiếp tới được Bí thư Thành Ủy Đinh La Thăng?

Liệu Tổng BT Trọng có "sờ" tiếp tới được Bí thư Thành Ủy Đinh La Thăng?




Nhìn vào xâu chuỗi ruột già nối kết ruột non Nguyễn Tấn Dũng - Đinh La Thăng - Vũ Đức Thuận - Trịnh Xuân Thanh người ta thấy rõ chiến dịch đả muỗi đập ruồi hiện nay của tổng Trọng đang thực hiện theo đúng quy trình: truy nhỏ diệt lớn. Tuy nhiên, Nguyễn Phú Trọng sẽ thất bại nếu chỉ dừng lại ở Vũ Đức Thuận. Do đó, phải nhắm tiếp đến con chuột bự đang ngồi chễm chệ ở Bộ Chính trị và đang là chúa tể thành Hồ. Đó là Đinh La Thăng, đệ tử thân tín của Nguyễn Tấn Dũng.

   Mời xem thêm »
-Liệu Tổng BT Trọng có "sờ" tiếp tới được Bí thư Thành Ủy Đinh La Thăng?
-Ðinh La Thăng bất ổn khi tay chân thân tín bị bắt
-Nóng: Truy nã Quốc Tế đối với Trịnh Xuân Thanh, Tổng BT Trọng phản công dữ dội
-Vuột Thanh, vồ Thuận, đả Thăng: Nguyễn Phú Trọng chuẩn bị "sờ gáy" Đinh La Thăng
--Bắt Vũ Đức Thuận, truy nã Trịnh Xuân Thanh, Tổng BT Trọng sẽ sờ gáy Đinh La Thăng
-Bắt Vũ Đức Thuận tay chân Đinh La Thăng, phe Tổng BT Trọng quyết định phản công
-Liệu Đinh La Thăng có bị tổng Trọng xử theo đúng quy trình?

Sau vụ hốt liền bọn "tứ nhân bang" Thuận, Tiến, Dũng, Đạt và phát lệnh truy nã Trịnh Xuân Thanh, liệu Nguyễn Phú Trọng sẽ nâng cấp chiến dịch từ đập muỗi sang diệt ruồi và cắt cánh Đinh La Thăng?

Bọn tứ nhân bang vừa bị bắt lẫn "nguyên" đồng chí đang bị truy nã đều bị ghép vào tội "cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng" tại Tổng công ty PVC theo điều 165 bộ luật hình sự.

Khi "vi phạm điều 165 BLHS, cả 5 tên "nguyên" đồng chí này đều là thành phần lãnh đạo của Tổng công ty Cổ phần xây lắp Dầu khí Việt Nam (PCV). PCV là thành viên của Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Việt Nam (PetroVietnam). Đinh La Thăng là xếp sòng của PetroVietnam với các chức vụ Bí thư Ban cán sự đảng, Chủ tịch HĐQT, Chủ tịch Hội đồng thành viên PVN (từ 10-2006 đến 8-2011).

Câu hỏi đặt ra là - Đinh La Thăng với vai trò lúc ấy:

- Có gián tiếp chịu trách nhiệm trong việc "cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng" của PCV không?

- Hơn thế nữa, có trực tiếp dự phần và "cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế"?

Khi vụ việc xảy ra, vào tháng 4/2012, trả lời câu hỏi về trách nhiệm của ông Đinh La Thăng trong những sai phạm tại Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Việt Nam (PetroVN) khi làm lãnh đạo, Phó tổng thanh tra Chính phủ Ngô Văn Khánh nói: "Trách nhiệm của người đứng đầu là có".

Tuy nhiên, trách nhiệm là có nhưng... triều đình nhà Nguyễn-Tấn đang thịnh, mọi việc phải được cho chìm xuồng. Đinh La Thăng bấy giờ đã trồi lên làm Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải vào ngày 3/8/2011 bởi đề nghị của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và quốc hội phê chuẩn.

Trước đó, vào ngày 5 tháng 10 năm 2005, chính Nguyễn Tấn Dũng cũng là người bổ nhiệm Đinh La Thăng vào làm Chủ tịch Hội đồng quản trị của PetroVietnam. Đây là sân sau với các thương vụ khủng của Dũng và Đinh La Thăng là đàn em thân tín nhất của Nguyễn Tấn Dũng cầm cờ chạy mối. Chính vì vậy mà Thăng vẫn an toàn trên xa lộ Đông Tây trong chiếc xe bộ trưởng Bộ GTVT trước những phong ba bão táp gây ra bởi 3,300 tỷ bốc hơi.

Con đường hoạn lộ của Đinh La Thăng kéo theo con đường thăng tiến của đàn em Vũ Đức Thuận.

Vũ Đức Thuận cùng nằm trong băng đảng với Đinh La Thăng thời Thăng đang vẫy vùng bơi lội ở Sông Đà.

Năm 2009, chủ tịch PetroVietnam Đinh La Thăng kéo đàn em của mình về làm tổng giám đốc PVC.



Sau khi thua lỗ 3,300 tỷ tại PVC, vào tháng 10/2013 - lúc ấy đã trở thành Bộ trưởng, Đinh La Thăng bùa phép cho đàn em hạ cánh an toàn xuống ghế Phó giám đốc Sở GTVT tỉnh Thái Bình. Chưa đầy 2 năm sau, tháng 3/2015 Vũ Đức Thuận về sát nách bên đàn anh bộ trưởng và ngồi vào ghế Chánh Văn phòng của Bộ GTVT.

Khi Thuận về làm TGĐ của PVC vào năm 2009 thì Trịnh Xuân Thanh đã được Đinh La Thăng, xếp sòng của PetroVietnam lúc ấy, bố trí vào chức vụ Phó tổng giám đốc PVC.


Với cặp bài trùng Thanh-Thuận, Đinh La Thăng cùng các đồng chí đồng bọn hoàn tất thương vụ khủng tại PVC: làm bốc hơi 3,300 tỷ đồng vào "túi hư không" của mình - từ ngữ chuyên môn mà đảng bình chuột đặt cho thành quả bốc hơi này cũng như mọi thành quả bốc hơi khác của các đồng chí nhưng không phải đồng bọn là: "thất thoát, gây hậu quả nghiêm trọng".

Nhìn vào xâu chuỗi ruột già nối kết ruột non Nguyễn Tấn Dũng - Đinh La Thăng - Vũ Đức Thuận - Trịnh Xuân Thanh người ta thấy rõ chiến dịch đả muỗi đập ruồi hiện nay của tổng Trọng đang thực hiện theo đúng quy trình: truy nhỏ diệt lớn. Bước đầu là con ruồi Trịnh Xuân Thanh với chuyện nhỏ như con thỏ Biển số xanh, nâng cấp lên "sự cố" 3,300 tỷ bốc hơi. Trịnh Xuân Thanh đào thoát bất ngờ với sự tiếp tay của nhiều thế lực không cùng chiếu với Trọng làm Trọng phải tăng tốc quy trình: bắt ngay Vũ Đức Thuận.

Tuy nhiên, trong "sứ mạng thâu tóm quyền lực" của Ba Đình về tay băng đảng thần phục 100% với Bắc Kinh dưới sự chỉ đạo của Dương Khiết Trì, Nguyễn Phú Trọng sẽ thất bại nếu chỉ dừng lại ở Vũ Đức Thuận - người đã tự ý bước ra khỏi sân chơi quyền lực khi tự chuyển sinh hoạt đảng từ Bộ Giao thông vận tải về sinh hoạt đảng tại Mỹ Đình 1, quận Nam Từ Liêm, Hà Nội vào ngày 6/9/2016.

Do đó, để nâng cấp từ quy trình đả muỗi đập ruồi lên đả ruồi diệt chuột, Nguyễn Phú Trọng phải dàn binh bố trận, lùa các quân "nguyên" đang ôm ấp sổ hưu, mua chuộc thêm các đồng chí còn lửng lơ chưa dứt khoát trở thành đồng bọn để nhắm đến con chuột bự đang ngồi chễm chệ ở Bộ Chính trị và đang là chúa tể thành Hồ. Đó là Đinh La Thăng, đệ tử thân tín của Nguyễn Tấn Dũng đang cùng một hệ thống đàn em chằng chịt vẫn nắm giữ quyền và tiền sau kết quả đấu đá, thương lượng, dung hòa cho chuyến ra đi với lời "hứa" làm người tử tế của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.


Đinh La Thăng là mắt xích quyền lực quan trọng đang nằm trong hệ thống để nối kết mạng lưới quyền lực trong và ngoài hệ thống chính quy của Nguyễn Tấn Dũng. Không loại được mắc xích này thì Nguyễn Phú Trọng không thể nào khử được bóng ma Nguyễn Tấn Dũng vẫn đang lởn vởn ở trên đầu Tổng bí và ở khắp mọi nơi.

http://danlambaovn.blogspot.com/2016/09/lieu-inh-la-thang-co-bi-tong-trong-xu.html

Vũ Đông Hà 
(Dân Làm Báo)

Trịnh Xuân Thanh đường xa vạn dặm.

Trịnh Xuân Thanh đường xa vạn dặm.

Chủ Nhật, ngày 18 tháng 9 năm 2016 vào lúc 


Tôi nhận tin chính thức Trịnh Xuân Thanh ra nước ngoài trước khi thông báo truy nã Thanh phát ra.

Nhưng từ khi nhận tin Thanh ra nước ngoài, tôi không còn gặp những người nói bạn của Thanh nữa, người cuối cùng tôi gặp là người đàn ông ở Frankfurt.

 Tất cả yên ắng, rồi bất chợt thông tin bùng lên chuyện nhà nước Việt Nam phát lệnh truy nã quốc tế Trịnh Xuân Thanh vào lúc 22 giờ đêm giờ Hà Nội. Tức khoảng 5 giờ chiều giờ châu Âu. Nhưng từ sáng sớm hôm đó tôi đã đi sang nước khác để có chút việc riêng và tiện bán ít sách của mình.

 Tôi tưởng chuyện của tôi với Thanh thế là xong, ở phần kết thúc Dê Tế Thần. Tôi có nói với Thanh tôi sẽ sang Hung mấy ngày.

Trên đường đi, tôi nhận điện thoại, Thanh bảo đến đó cầm hộ mấy thứ, sẽ có người liên hệ.

Tầm 8 giờ tối ngày thứ bảy, ở cây cầu xanh bên dòng Danube, con sông nổi tiếng ở Châu Âu và đẹp nhất đoạn chảy qua thành phố Budapets. Trời lạnh và lất phất mưa, đây là cây cầu cổ kính rất đẹp, trong ánh sáng lấp lánh sáng từ đáy sông phản chiếu bởi mặt trăng cây cầu thật ma mị. Tôi chợt nhớ ra đây là cây cầu có nhiều người tự vẫn nhất tại đây. Không biết có phải vì vẻ đẹp ma mị của nó hay chỗ dưới chân cầu là nơi nước xiết nhất mà khiến người ta tìm đến đây tự vẫn. Mặc dù cạnh đó có rất nhiều cầy cầu khác cũng đẹp như thế.

 8 giờ kém 3 phút, tôi trở ra chỗ đầu cầu hẹn, một chiếc xe ô tô vừa tới, cửa kính xe hạ xuống và có người gọi.

- Gió, lên đây.

Tôi mở cửa leo lên phía sau, người đàn ông cũng ngồi ghế sau hỏi.

- Đi mệt không, sách bán được chứ. Ăn gì chưa.?

Tôi nói không mệt, và ăn rồi. Người đàn ông trong bộ vét nói.

- Anh sang đây mấy ngày, ban nãy có gặp người ở lãnh sự quán Đức đến đây công việc, họ cũng kháo chuyện Thanh bị truy nã quốc tế. Thanh nó nhờ em nhận hộ mấy thứ này, khi nào em về lại Đức thì bạn nó đến, em đưa cho họ.

 Người đàn ông đưa tôi một cái phong bì khổ to, mép không dán kín. Như thế tôi có thể xem, tôi giở ra trước mặt anh ta. Đó chỉ là những tấm hình cũ của gia đình Thanh, có những tấm hình của Thanh hồi bé, một vài bức thư tay, mấy tờ giấy chứng nhận...không có gì đặc biệt, nó chỉ những dạng như kỷ vât của mà bất cứ ai trong chúng ta cũng có..và một phong bì thư nhưng dán kín. Người đàn ông trong bộ vét nói, anh ta chỉ là bạn cũ của Thanh ngày xưa, vì thế tôi không hỏi gì nhiều. Chúng tôi đến một quán cà phê, nói chuyện về hiệu lực của lệnh truy nã và tình hình liên quan đến Thanh rồi chia tay nhau.

Lúc sắp chia tay , tôi hỏi những thứ này tôi sẽ giao cho Thanh khi gặp nhau ở Đức chứ. Người kia nói, tình hình bây giờ thì có lệnh rồi, Thanh sẽ phải tạm ở yên một chỗ. Những thứ này sẽ có người đến lấy sau. Tôi cũng nói ở Đức nhiều người dò hỏi về Thanh lắm, hình như sứ quán Đức đã huy động khắp nhân lực và các tai mắt , quan hệ để đi tìm Thanh. Nghe đồn trước hôm phát lệnh truy nã, an ninh Việt Nam đã cử một tốp sang đây để tìm kiếm dấu vết của Thanh. Hầu hết mọi thông tin người ta đều nghiêng hướng khẳng định Thanh đang ở Đức.

Tôi khước từ lời chở về, tôi nói anh ta yên tâm, ở thành phố này tôi khá thuộc đường.

Trọng lú đang điên cuồng, từ khi trót nhận bức tường HCM đúc bằng vàng của Formosa, mưu kế của Võ Kim Cựu, con đường chính trị của TBT Trọng bước vào bước ngoặt gian nan nhất. Có lẽ Trọng không nghĩ rằng hậu quả của Formosa lại tàn phá ghê gớm như vậy. Lúc đó Trọng chỉ nghĩ sự cố xảy ra ở mức độ không đáng lo ngại lắm, nên Trọng vui vẻ nhận món quà đó.

Nào ngờ nagy sau đó chất độc lan rộng tiếp khắp nơi, chẳng biết có phải Formosa cố tình tranh thủ Trọng mà xả tiếp hay đến giai đoạn đó chất độc mới phán tán rộng. Nhưng dù sao thì Formosa và Võ Kim Cựu đã nắm được trong tay vụ Trọng nhận quà. Chẳng còn cách nào khác, Trọng bày ra vụ xử xe biển xanh và Phạm Công Danh để khoả lấp chuyện Formosa đi. Đến giờ thì nhiều người đã hiểu tại sao vụ thất thoát này có từ bao nhiêu năm trước, mà đúng ngày Formosa nhận lỗi cũng là ngày Trọng chỉ đạo báo chí rùm beng ca ngợi vụ thanh trừng đầy kịch tính từ biển xe xanh.

Phải nói Huynh đã xuất sắc khi đưa chuyện thanh trừng đi che khuất vụ Formosa mà Trọng trót nhận tượng HCM bằng vàng. Cả thiên hạ hào hứng như tin nóng, các tay báo chí rình rập vụ Trịnh Xuân Thanh ngày đêm.

 Trọng không bắt vội, mà chỉ nay đưa tin thanh tra, mai kiểm tra để hút dư luận vào chuyện này. Con gà trong chuồng chạy đâu cho thoát, cái Trọng cần là thiên hạ quên Formosa. Để làm lớn chuyện ấy, Trọng chỉ đạo Huynh cho báo chí tô vẽ Thanh lên mặt báo hàng ngày, ám chỉ cả những người liên quan đến Thanh như Vũ Huy Hoàng, Đinh La Thăng, Nguyễn Tấn Dũng.

Thiên hạ càng hào hứng, quả này sắp đánh cả đến uỷ viên BCT.

Mà Trọng đánh thật, vì Thăng và Hoàng là đệ của Dũng. Trọng thì thù Dũng vì bao năm trước lúc Dũng có uy, đè nén Trọng nằm im một xó như bù nhìn. Trọng là Câu Tiễn, nuốt hận , nếm phân , nằm tai để đợi ngày phục thù. Ba Dũng y như Phù Sai, thế mạnh ngông nghênh át thiên hạ, coi thường Trọng bằng nửa con mắt nên mới đến nỗi ngày nay phải lui về Kiên Giang chưa được yên thân.

Nếu như không có sự liên quan của Hoàng Trung Hải, Nguyễn Xuân Phúc, Vương Đình Huệ thì chuyện Trịnh Xuân Thanh đã không lâu như bây giờ. Những thất thoát 3000 tỷ ấy cũng có trách nhiệm liên quan đến cả ba vị này vì lúc đó họ đang giữ những trách nhiệm liên quan.

 Trọng nhận ra không dễ dàng gì đánh được Thanh, Trọng cần thời gian để uỷ ban kiểm tra trung ương tách được trách nhiệm liên quan của bộ ba Phúc, Huệ, Hải ra khỏi vụ việc này.

Càng dấn sâu Trọng thấy càng rối rắm, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Tránh được Formosa khỏi dư luận thì sa đà vào chuyện thanh trừng mà càng đi càng thấy lắm liên quan đến các uỷ viên BCT khác nữa.

Nếu Thanh không biến mất, có lẽ Trọng cũng chưa biết kết thúc vụ này thế nào cho êm. Vụ Thanh cứ nhập nhằng giữa uỷ ban kiểm tra của đảng và bộ công an mãi chưa đến đâu.

Đùng cái Thanh biến mất, làm đơn xin ra đảng vì thấy Trọng tiểu nhân, động cơ nhỏ mọn.

Trọng bất ngờ khi thấy uy tín TBT của mình thành trò cười trong dư luận, nên cuồng loạn đưa ra những chỉ đạo rất buồn cười, ví dụ như đột ngột triệu tập Ban Bí Thư khai trừ Thanh, cho Huynh phát biểu báo chí Xây Dựng Văn Hoá Khinh Bỉ Tham Nhũng.

Có lẽ Huynh rất đều, y thêm từ Xây Dựng đằng trước để hàm ý đây là chỉ đạo của ông TBT ngành Xây Dựng đảng, không phải của tôi.

Thông tin Thanh đã cùng vợ con ra nước ngoài, thiên hạ ngao ngán và chán nản. Họ vừa uất vừa bực, vừa chán với câu hỏi không biết chế độ cộng sản này thế nào. Nói thì to tát, chỉ đạo, làm nghiêm, đến nơi đến chốn, không có vùng cấm....rồi cuối cùng là đối tượng dẫn vợ con ra ngoài , gửi lại lời chào cho đồng chí TBT Nguyễn Phú Trọng , người đồng hương làng xóm, người đàn em của thân phụ anh ta. Dòng họ của Nguyễn Phú Trọng ở đất Đông Anh dù có âm mưu bẩn thỉu đến đâu đi nữa cũng chẳng bao giờ vượt qua nồi dòng họ Trịnh Xuân lừng lẫy ở thời nhà Pháp, thời cộng sản và cả bên thời Việt Nam Cộng Hoà.

 Giáo sư Trịnh Xuân Thuận người nổi tiếng thế giới về vật lý cũng như triết học. Thế còn giáo sư lý luận mác xít Nguyễn Phú Trọng thì sao, trình độ lý luận và triết của Trọng đến cả đảng viên cộng sản VN còn coi khinh vì những lời sáo rỗng cóp từ sách vở.

Ngoài những động cơ nêu trên ra, còn động cơ nữa rất cá nhân là sự đố ký của Trọng với những gì dòng họ Trịnh Xuân  bên cạnh nhà mình có được.

 Trọng bây giờ như con bạc khát nước và điên cuồng, lão có gì mang ra đặt cược hết. Lão chỉ đạo báo chí gào hét quy tội Thanh, hài đến nỗi báo chí cuống quýt chỗ đăng 400 , chỗ đăng 800.

Thông tin tán loạn. chồng chéo lên nhau. Trọng ra lệnh bắt một lũ lâu la của Thanh. Cái chỗ mà ruồi tép riu mà Trọng ban đầu không thèm đếm xỉa, giờ thì lão bắt hết. Như kiểu gà to xổng, gà choai choai , nhãi nhép thịt hết cho hả giận.

Điên cuồng hơn Trọng ra lệnh truy nã quốc tế Thanh. Cốt để loè thiên hạ và lấy lại oai phong của mình. Thật lố bịch, quốc tế nào họ đếm xỉa đến cái bản truy nã láo nháo của bọn cộng sản nhược tiểu. Người ta còn bao chuyện phải lo, hơi đâu mà đi xua quân làm theo yêu cầu của thằng cộng sản Việt Nam bẩn tính.



  Thanh gọi điện, anh ta nhờ tôi đăng bức thư anh đã gửi cho luật sư Lê Công Định và luật sư Trần Vũ Hải. Vì điều kiện ở xa nên tôi chưa gõ được lại cho các bạn dễ đọc. Nếu rảnh tôi sẽ gõ
lại sau.