Thứ Năm, 15 tháng 9, 2016

Trịnh Xuân Thanh và cú vồ hụt của Nguyễn Phú Trọng

 Trịnh Xuân Thanh và cú vồ hụt của Nguyễn Phú Trọng

14-9-2016
Như một vở hài kịch được sắp sẵn, nhưng vừa đưa ra diễn bị cháy, vụ việc Trịnh Xuân Thanh đang là tâm điểm dư luận mấy ngày qua tại Việt Nam. Nhiều báo chí và mạng xã hội tập trung vào chủ đề này, thậm chí đến mức quên đi cả điều hết sức lớn lao đang từng ngày gây nhức nhối xã hội như Thảm họa Biển Miền Trung – cho đến nay đã gần nửa năm, người dân vẫn không được đền bù thiệt hại.
Trịnh Xuân Thanh – Một cán bộ là con cựu cán bộ cao cấp, được trung ương chăm bẵm, nâng niu ưu tiên đủ thứ, công danh leo vòn vọt từ chức nọ đến chức kia, con đường quan lộ ít ai so bì được, may ra chỉ có con của Thủ tướng.
Bỗng dưng báo chí lôi ra vụ dùng biển xanh lắp vào xe biển trắng rằng là vi phạm luật, là nọ, là kia… cứ như những việc đó ở Việt Nam là lạ lắm không bằng. Gì chứ việc quan chức lạm quyền và làm những điều ngang ngược, coi pháp luật không bằng cái quần lót ở Việt Nam thì chỉ là chuyện bụi bám áo quần. Tưởng rồi  chuyện cũng qua đi như bao chuyện tương tự hoặc hơn thế nhiều.
Nhưng không phải thế.

Cú ra đòn bẩn thường thấy
Người dân thấy ngạc nhiên là chuyện cái biển xanh gắn xe biển trắng được báo chí đưa lên, ôngTổng bí thư lại quan tâm yêu cầu kiểm tra. Nghe tin này, người dân cứ tưởng hồi này ông TBT tiến sĩ xây dựng đảng không có việc làm nên có đọc báo và quan tâm những chuyện bụi đường?
Thế rồi bắt đầu báo chí được phép khai thác, móc chuyện cũ về bổ nhiệm Trịnh Xuân Thanh, rồi việc thua lỗ ở công ty anh ta từng làm… Thậm chí cả việc con anh ta được cất nhắc từ thằng nhân viên quèn lên làm quan chức.
Thế rồi lại TBT chỉ đạo quyết liệt moi ra việc anh ta được bổ nhiệm dù “đúng quy trình”, dù có cả ý kiến của bộ máy đảng, là “tinh hoa dân tộc” có “trăm tay nghìn mắt”, “sáng suốt tài tình” đồng ý và phê duyệt cất nhắc anh ta, thì lỗi vẫn thuộc về anh ta. Nghe chuyện này, người dân cứ nghĩ đến chuyện đảng đang kỷ luật con dao, còn người cầm dao đâm chết người thì vô can!
Rồi đảng cho khai thác chuyện ở PVC, nơi anh ta được bổ nhiệm năm 2009 làm Chủ tịch Hội đồng Quản trị. Đến lúc này, người ta mới biết rõ rằng cái Công ty PVC thuộc ngành dầu khí này đã thua lỗ trầm trọng trong những năm đó.
Oái oăm thay, chính năm đó, PVC lại được nhà nước phong tặng danh hiệu Anh hùng lao động thời kỳ đổi mới! Mà để đạt được danh hiệu này, thì đơn vị đó phải có những tiêu chuẩn “nghiêm ngặt” của Nghị định Số 42/2010/NĐ-CP ngày 15/4/2010 của Chính phủ quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành một số điều của Luật Thi đua, Khen thưởng. Trong đó quy định chỉ tặng cho các đơn vị “có thành tích đặc biệt xuất sắc, trung thành với Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa, là tấm gương sáng, mẫu mực về mọi mặt.”?
Vậy thì việc khen thưởng của tổ chức do đảng sáng suốt lãnh đạo bao năm nay đã thành trò đùa hoặc trò lừa bịp người dân cả nước. Một lần nữa vạch trần việc phong tặng, khen thưởng là trò bịp bợm sau vụ Hồ Xuân Mãn, nguyên Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên Huế bị tước danh hiệu Anh hùng do bị chính đồng đội y tố cáo dối trá, bịa đặt, lấy tội làm công để được phong anh hùng.
Thế rồi dù kết quả của cuộc bầu cử “dân chủ đến thế là cùng” mà anh ta trúng vào Quốc hội với số phiếu rất cao, thì Ủy ban bầu cử Quốc gia vẫn không công nhận anh ta là đại biểu Quốc hội, chỉ vì Ban Kiểm tra trung ương yêu cầu. Có nghĩa là cái Ban này hơn cả đám “nhân dân” mà đảng vẽ ra bấy lâu nay.
Thế mới hiểu thêm một điều: Cái gọi là bầu cử, ý dân, nguyện vọng của nhân dân, sự sáng suốt bầu người có tài, có đức vào Quốc hội mà đảng luôn khua chiêng, gõ mõ bấy lâu nay chỉ là một trò hề.
Và việc bầu anh ta vào chức vụ trong bộ máy tỉnh Hậu Giang đã phải dừng lại.
Xem xét cái “quy trình” của vụ này, người ta nhớ đến những việc đảng vẫn hay làm với các nhà đấu tranh cho dân chủ hoặc bất đồng chính kiến. Người ta nhớ đến vụ án “Hai bao cao su đã qua sử dụng bỗng nhiên thành chống lại nhà nước CHXHCN Việt Nam” của Cù Huy Hà Vũ hoặc vụ án “Trốn thuế trở thành Tuyên truyền chống Nhà nước”  của Nguyễn Văn Hải – Điếu Cày.
Thì vẫn bài cũ, tuồng tích cũ diễn lại, dù là đồng chí, đồng đảng với nhau.
Thế nhưng, qua vụ các đồng chí chơi nhau theo kịch bản này, lại là dịp cho người dân được “đảng cho ta sáng mắt, sáng lòng”.
Thực chất của vở bi hài kịch
Người dân biết rõ rằng câu ca dao: “Mèo tha miếng thịt thì đòi. Hổ tha con lợn, mắt coi trừng trừng” là chuyện ngày càng được chứng minh trong chế độ này.
Ai cũng biết rằng, Trịnh Xuân Thanh, với vai trò và chịu trách nhiệm của người đứng đầu trong một đơn vị làm ăn và đốt của người dân đến hơn 3.000 tỷ đồng là tội đáng chém. Thế nhưng, số vụ việc và quan chức làm hại đất nước cỡ Trịnh Xuân Thanh trở lên ở Việt Nam thì “đông như quân Nguyên”, nếu bị móc ra trừng trị, thì nói như Nguyễn Sinh Hùng là “lấy đâu ra cán bộ mà làm việc”.
Đơn giản là ngay Nguyễn Phú Trọng, khi còn là người đứng đầu Hà Nội, với vai trò Bí thư Thành ủy – một ông vua tại Thủ đô, thì chỉ riêng Dự án Ciputra đã trốn thuế đến 3.000 tỷ đồng, nhưng rồi vẫn rơi vào im lặng. Vậy trách nhiệm của ông ta là người đứng đầu, lãnh đạo toàn diện… để ở đâu? Liệu ông ta có bị khai trừ đảng?
Chỉ nói riêng trong ngành dầu khí Việt Nam, thời Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu ngành dầu khí là Đinh La Thăng, thì ngành này đã đốt bao nhiêu tiền dân? Chỉ nêu vài phi vụ “làm ăn” của ngành này sẽ hiểu.
Hàng trăm tỷ đồng mà ngành Dầu khí đổ vào Sân Golf Hoàng Gia, Ninh Bình, để rồi thu lại được con số âm hàng trăm tỷ. Cũng tương tự, ngành dầu khí đã đầu tư và mất trắng 800 tỷ đồng tạiOceanBank thì đã sao.
Cứ tưởng con số mất trắng 800 tỷ đồng đã là lớn ư? Chưa ăn thua. Nhà máy sản xuất xơ sợi polyester Đình Vũ với con số 7.000 tỷ đồng do Tập đoàn Dầu khí đầu tư để rồi… đắp chiếu. Chỉ sau hơn một năm hoạt động, nhà máy liên tục “đắp chiếu”, lỗ hơn 1.700 tỉ đồng và đứng trước nguy cơ phá sản.
Những tưởng sự thiệt hại, thất thoát, đến con số đó là khủng khiếp và dừng lại? Xin thưa là chưa.
Dự án mà Ngành Dầu khí Việt Nam đầu tư ở Venezuela góp 40% vốn trong tổng mức đầu tư giai đoạn 2009-2014 là 1,825 tỷ USD, đã buộc phải dừng lại vào cuối 2014. Con số 40% Dầu khí Việt Nam góp vốn tại đây giai đoạn này là 730 triệu dola, nghĩa là 16.200 tỷ đồng tiền của người dân Việt Nam đã được “gửi hương cho gió”.
Thế thì đã sao? Đinh La Thăng vẫn được điều sang làm Bộ trưởng một ngành huyết mạch hơn, nắm nhiều tiền của hơn, vung tay thoải mái hơn: Bộ Giao thông Vận Tải.
Và khi số tiền 16.200 tỷ tại Venezuela chính thức phá sản, thì Đinh La Thăng vẫn ung dung vào Bộ Chính Trị.
Có thể nói không ngoa điều này: Ngay trong Trung ương Đảng Cộng sản, nếu lấy tội trách nhiệm làm lãng phí, phá hoại, tham nhũng, hối lộ ra mà xét thỉ thử hỏi, mấy người thoát tội? Và thử hỏi cả ngàn Ủy viên Trung ương Đảng, có được mấy người hoặc nói cụ thể hơn là có tìm được người nào dám đứng thẳng, hiên ngang không sợ xấu hổ rằng: Tôi thanh bạch, tôi không tham nhũng, hối lộ mà tôi chỉ sống bằng đồng lương và những đồng tiền chân chính của tôi?
Có lẽ, đó lại là câu chuyện trong Kinh Thánh về thành Sodom và Gomorrah bị tiêu diệt vì không tìm ra được chỉ 10 người công chính.
Trên hết, tất cả những tham nhũng, thì vật chất, tiền bạc… vẫn chưa gây hậu quả lớn bằng việc tham nhũng quyền lực, chiếm cứ ngôi vị, vị thế quyền lực nhằm phục vụ phe nhóm mình và làm đất nước tụt hậu, nghèo nàn và đời sống người dân đi vào cùng khổ, dân tộc đi vào con đường nô lệ. Mà điều này, không cần nói thì ai cũng biết Đảng CS và dẫn đầu là Nguyễn Phú Trọng chiếm giải quán quân.
Thực chất của vụ việc chỉ là sự thanh trừng phe nhóm nội bộ của đảng. Những chuyện nhân danh chống tham nhũng, nhân danh vì sự trong sạch, liêm khiết của đảng, lấy lại lòng tin với người dân… cứ như những vở tuồng diễn lại bao năm nay đã không còn lạ với người dân Việt Nam vốn đã có thời gian thừa thãi lòng tin và giờ đây thấm đòn.
 Cú vồ hụt và vị thế của Nguyễn Phú Trọng
Tưởng rằng, việc đứng ở vị trí đỉnh cao của quyền lực độc tài, TBT Nguyễn Phú Trọng mở màn vụ thanh trừng bằng nút mở Trịnh Xuân Thanh dễ như trở bàn tay. Để rồi từ đó, đường dây phe nhóm dần dần bị lôi ra khỏi vị thế của mình và ông Trọng một mình một ngựa.
Đâu ngờ mọi việc không như mong đợi.
Dù đã chuẩn bị công phu bằng tuyên giáo, báo chí mở màn bằng những bài viết mổ xẻ, kết tội Trịnh Xuân Thanh. Dù đã chỉ thị, yêu cầu và thậm chí họp xét khai trừ Trịnh Xuân Thanh khỏi Quốc hội, khỏi đảng và các chức vụ… cứ tưởng như Trịnh Xuân Thanh chỉ còn chờ ngày bị người ta thò tay vào giỏ để lôi ra.
Đùng một cái, Trịnh Xuân Thanh biến mất.
Thế rồi anh ta làm nóng cư dân mạng xã hội bằng đơn, thư, hình ảnh… từ nước ngoài hoặc nơi bí mật nào đó, kể tội không chỉ Nguyễn Phú Trọng mà cả đám bộ sâu Trung ương đảng.
Điều này nói lên hai khả năng:
Thứ nhất, là cuộc chiến phe nhóm lợi ích và quyền lực ngày càng gay gắt và đến hồi quyết liệt. Đã có những thanh toán nhau bằng súng, bằng nhiều cách và giờ đây là thanh toán trực tiếp bằng Chỉ thị.
Thứ hai, là vị thế của Nguyễn Phú Trọng nói riêng, Đảng CS nói chung đã không đủ để làm người ta khiếp sợ và cung cúc chấp nhận những sự bất minh mà điều này vốn đã thành lệ xưa nay.
Qua vụ việc này, nếu có chút suy nghĩ, hẳn Nguyễn Phú Trọng sẽ nhìn thấy khả năng, uy tín hiện đang ở đâu, không chỉ trong lòng dân mà ngay cả trong lòng các “đồng chí” của mình.
Hà Nội, ngày 15/9/2016
J.B Nguyễn Hữu Vinh
Posted by phamtayson on 15/09/2016
https://phamtayson.wordpress.com/2016/09/15/trinh-xuan-thanh-va-cu-vo-hut-cua-nguyen-phu-trong/#more-47356

Thư ngỏ gửi lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam

Thư ngỏ gửi lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam: Đã đến lúc hình thành nhà nước các khu vực ở Việt Nam.

Tôi là nhà báo, nhà văn Phạm Thành xin có thư ngỏ gửi lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam hiện nay.

Thưa các ông.

Tôi gửi thư này cho các ông trên cơ sơ tôi hiểu sâu sắc chính xác dân tộc Việt Nam. Đó là một dân tộc chưa trưởng thành. Người lớn thì ít, trẻ con thì nhiều – “Dân hai lăm triệu ai người lớn/ Nước bốn ngàn năm vẫn trẻ con – Tan Đà”, học hành cốt lấy cái bằng để làm quan, không cần biết học để có tri thức hay không có. Sống cốt làm sao vơ vét được nhiều mà không cần biết cộng đồng đang sống ra sao, đất nước rồi sẽ ra sao? “Sống chết mặc bay tiền thày bỏ túi”. “Cháy nhà hàng xóm bình chân như vại”. Người nào cũng cho mình là nhất, anh hùng hảo hán, ai cũng có thể là giặc, ai cũng có thể la vua. “Được làm vua thua làm giặc”-  giặc như vua. Vua không ra vua. Tôi không ra tôi. “Trên bảo dưới không nghe”. “Dân kêu không thấu trời”…


Bản tính của người Việt là cơ hội, lưu manh, thảo khấu. Ai cũng chỉ muốn được mà không muốn mất. Vì vậy, dân tộc qua bốn ngàn năm chỉ có mất: mất lãnh thổ, mất dân tộc theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng.

Ngàn năm nay đã thế. Đến thời cộng sản cầm quyền bản tính cơ hội, lưu manh của người Việt lại có đất để phát triển thuận lợi hơn bất kỳ thời nào đã từng tồn tại trong lịch sử.

Đất nước nay đã tanh bành tan nát. Lòng người ly tán bốn phương. Hiện tại các nguồn lực phát triển của đất nước đã cạn kiệt. Đó là các nguồn lực về con người về tài nguyên thiên nhiên và các quan hệ quốc tế. Cụ thể, nguồn lực về con người không còn, tức là không còn mấy người biết và có kiến thức để sống tử tế. Đất nước không còn mấy người tử tế, làm sao phát triển bình thường được.Tài nguyên cạn kiệt, ô nhiễm môi trường tràn ngập núi sông. Quan hệ quốc tế ngày một co lại…

Nhà nước trung ương đến hồi không còn năng lực để điều hành gìn giữ trật tự và phát triển đất nước được nữa. Nhà nước cứ khư khư ôm giữ tất yếu cả nước sẽ ôm nhau mà chết và mất nước.

Con đường sống duy nhất hiện nay là phải chia ra các khu vực  tự quản và phân quyền. Phải tổ chức lại hệ thống nhà nước. Ngoài chính quyền trung ương ra, cần phân khúc, phân vùng các nhà nước khu vực. Chẳng hạn, nhà nước Khu tự trị, nhà nước miền Bắc, miền Trung, Nam Bộ… Nhà nước các khu vực sẽ tồn tại như một nhà nước trong nhà nước ( như các bang của Hoa Kỳ) có luật pháp, chính sách riêng (riêng trong sự thống nhất chung)…, chịu trách nhiệm đối nội, đối ngoại, quan hệ làm ăn với tất cả các nước trên thế giới…

Đại loại là như vậy.

Đó là cách để mọi người được chủ động thực hiện quyền bảo vệ và xây dựng đất nước dựa trên những đặc điểm về thiên nhiên và xã hội ở khu vực mình đang sinh sống. Đó là cách chia nhỏ những khó khăn từ chính quyền trung ương ra, nhưng lại tăng các đầu mối quản lý, làm ăn ở trong nước, đặc biệt là với nước ngoài. Như vậy, nước ta sẽ có sức mạnh của nhiều chính quyền cộng lại, của nhiều người tham gia cứu nước cứu dân tộc cộng lại. Như vậy, chúng ta sẽ khai thác được tối đa các nguồn lực trong nước và nguồn lực từ nước ngoài cho ổn định dần dần đời sống dân sinh và phát triển đất nước đúng quy luật.

Sau vụ Formosa thải độc, thời cơ phân quyền hình thành nhà nước khu vực đã chín muồi hơn bao giờ hết. Nhà nước trung ương đóng tại Hà Nội, ngoài trấn áp ra sẽ không bao giờ dập tắt con đường đấu tranh mưu sinh của mấy chục triệu người miền Trung. Nhưng, nếu có nhà nước khu vực, việc giải quyết sẽ nhanh chóng, thuận lơi, dễ dàng hơn nhiều lần so với chính quyền trung ương mà không cần bất kỳ một sự đàn áp nào.

Theo tôi, đó là cách tốt nhất cứu nước, cứu nhà hiện nay. Nếu chỉ có một chính quyền trung ương ôm đồm trong điều kiện tất cả các nguồn lực đều cạn kiệt như hiên nay, chỉ còn có con đường chết cả một cục to mang tên Việt Nam.

Mong các ông hãy bỏ bớt cái ngu dại, tham lam, lưu manh,thảo khấu trong người các ông để nhận ra và hành động ngay tức khắc đề xuất của tôi, kịp thời cứu nguy kẻo muộn cho đất nước và dân tộc.

Ngày 1 tháng 9 năm 2016.

Phạm Thành.

https://badamxoevietnam2.wordpress.com/2016/09/01/thu-ngo-gui-lanh-dao-dang-cong-san-viet-nam-da-den-luc-hinh-thanh-nha-nuoc-cac-khu-vuc-o-viet-nam/#more-12435

‘Sẽ bán rừng cao su cho Trung Quốc’


‘Sẽ bán rừng cao su cho Trung Quốc’

  • 15 tháng 9 2016
Image copyrightGLOBALWITNESS
Image captionHoàng Anh Gia Lai bị cáo buộc chiếm dụng đất của dân địa phương Lào
Nợ nần lớn, công ty Hoàng Anh Gia Lai nói đang cân nhắc bán hàng chục nghìn ha rừng cao su bên Lào cho Trung Quốc.  
Điều đáng nói là con số 10.000-20.000 ha rừng cao su này là đất thuê của nước sở tại, nằm trong khu vực mang tầm quan trọng đặc biệt về an ninh quốc phòng gần biên giới hai bên với Campuchia.
Thông tin nói trên được đưa ra trong Đại hội Cổ đông thường niên của Công ty cổ phần Nông nghiệp Quốc tế Hoàng Anh Gia Lai (HAGL Agrico – Mã chứng khoán HNG) sáng thứ Năm 15/9.
Tại đó, công ty này cho hay tới thời điểm 30/6/2016, HAGL Agrico có số dư các khoản vay và trái phiếu phải trả trên 14 nghìn tỷ đồng, trong đó 4.749 tỷ đồng sẽ đến hạn thanh toán trong vòng 12 tháng kể từ cuối quý II/2016.
HAGL Agrico đã gửi thư cho các tổ chức tín dụng, đề nghị tái cơ cấu nợ bao gồm điều chỉnh lãi vay về mức hợp lý, giãn nợ và bơm thêm vốn để cho công ty được tiếp tục hoạt động.
Công ty này cũng nói đã kêu gọi chính phủ trợ giúp.
Image copyrightHOANG ANH GIA LAI
Image captionÔng Đoàn Nguyên Đức nói giãn nợ là chủ trương lớn của công ty
Tuy nhiên trong trường hợp xấu nhất là không được hỗ trợ về tái cơ cấu các khoản nợ vay, HAGL sẽ phải cân nhắc việc bán 10.000-20.000 ha rừng cao su mà công ty này thuê đất bên Lào.
Ông Đoàn Nguyên Đức, Chủ tịch Hội đồng Quản trị HAGL Agrico, được Báo Đấu thầu dẫn lời nói: “Các đối tác Trung Quốc tỏ ra rất quan tâm đến tài sản này”.
Ông Đức cũng nói chủ trương của công ty cho tới cuối năm nay là tập trung giãn nợ với trông đợi sang 2017 sẽ giảm nợ về cơ bản.
HAGL Agrico cũng dự kiến phát hành thêm 110 triệu cổ phần theo hình thức phát hành riêng lẻ với giá chào bán tối thiểu 6.400 đồng/cổ phần để tái cơ cấu nguồn vốn của công ty.
Vài năm trở lại đây một số tổ chức phi chính phủ cáo buộc các khu rừng cao su của HAGL tại Campuchia và Lào đã gây những thiệt hại to lớn về xã hội và môi trường xung quanh, trong đó có tình trạng lấy đất của các cộng đồng địa phương và tàn phá các vùng rừng rộng lớn.

Image copyrightGLOBALWITNESS
Image captionHoàng Anh Gia Lai bị cáo buộc chiếm dụng đất của dân địa phương Lào
Nợ nần lớn, công ty Hoàng Anh Gia Lai nói đang cân nhắc bán hàng chục nghìn ha rừng cao su bên Lào cho Trung Quốc.  
Điều đáng nói là con số 10.000-20.000 ha rừng cao su này là đất thuê của nước sở tại, nằm trong khu vực mang tầm quan trọng đặc biệt về an ninh quốc phòng gần biên giới hai bên với Campuchia.
Thông tin nói trên được đưa ra trong Đại hội Cổ đông thường niên của Công ty cổ phần Nông nghiệp Quốc tế Hoàng Anh Gia Lai (HAGL Agrico – Mã chứng khoán HNG) sáng thứ Năm 15/9.
Tại đó, công ty này cho hay tới thời điểm 30/6/2016, HAGL Agrico có số dư các khoản vay và trái phiếu phải trả trên 14 nghìn tỷ đồng, trong đó 4.749 tỷ đồng sẽ đến hạn thanh toán trong vòng 12 tháng kể từ cuối quý II/2016.
HAGL Agrico đã gửi thư cho các tổ chức tín dụng, đề nghị tái cơ cấu nợ bao gồm điều chỉnh lãi vay về mức hợp lý, giãn nợ và bơm thêm vốn để cho công ty được tiếp tục hoạt động.
Công ty này cũng nói đã kêu gọi chính phủ trợ giúp.
Image copyrightHOANG ANH GIA LAI
Image captionÔng Đoàn Nguyên Đức nói giãn nợ là chủ trương lớn của công ty
Tuy nhiên trong trường hợp xấu nhất là không được hỗ trợ về tái cơ cấu các khoản nợ vay, HAGL sẽ phải cân nhắc việc bán 10.000-20.000 ha rừng cao su mà công ty này thuê đất bên Lào.
Ông Đoàn Nguyên Đức, Chủ tịch Hội đồng Quản trị HAGL Agrico, được Báo Đấu thầu dẫn lời nói: “Các đối tác Trung Quốc tỏ ra rất quan tâm đến tài sản này”.
Ông Đức cũng nói chủ trương của công ty cho tới cuối năm nay là tập trung giãn nợ với trông đợi sang 2017 sẽ giảm nợ về cơ bản.
HAGL Agrico cũng dự kiến phát hành thêm 110 triệu cổ phần theo hình thức phát hành riêng lẻ với giá chào bán tối thiểu 6.400 đồng/cổ phần để tái cơ cấu nguồn vốn của công ty.
Vài năm trở lại đây một số tổ chức phi chính phủ cáo buộc các khu rừng cao su của HAGL tại Campuchia và Lào đã gây những thiệt hại to lớn về xã hội và môi trường xung quanh, trong đó có tình trạng lấy đất của các cộng đồng địa phương và tàn phá các vùng rừng rộng lớn.
http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2016/09/160915_hagl_laos_china

Xin ứng “khẩn” 5000 tỷ đồng cho dự án “Lên trời gọi mưa”!

Xin ứng “khẩn” 5000 tỷ đồng cho dự án “Lên trời gọi mưa”!
Thứ Năm, 15/09/2016 - 07:00
Dân trí -Bên cạnh việc đề nghị Thủ tướng và Văn phòng Chính phủ xem xét chủ trì tổ chức cuộc họp với 7 bộ để bàn riêng về dự án “Lên trời gọi mưa” thì “cha đẻ” của dự án có tên gọi khác lạ này cũng xin tạm ứng khẩn số tiền khổng lồ 5.000 tỷ đồng để kịp triển khai mua sắm trang thiết bị hóa chất thử nghiệm đợt 1 vào 10/10 tới.
 >> Hạn hán, xâm nhập mặn sẽ còn khốc liệt hơn
 >> Hạn hán, xâm nhập mặn ở ĐBSCL gây thiệt hại hơn 4.600 tỷ đồng
 Mới đề xuất, tác giả dự án đã đề nghị tạm ứng khẩn 5000 tỷ đồng gọi là để kịp triển khai
Mới đề xuất, tác giả dự án đã đề nghị tạm ứng khẩn 5000 tỷ đồng gọi là để “kịp triển khai”
“Lên trời gọi mưa”, đây là tên dự án đang được một doanh nghiệp là Công ty CP Khoa học công nghệ An Sinh Xanh đề xuất lên Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cùng các bộ ngành liên quan nhằm mục đích chống nắng hạn trong chu kỳ El Nino.
Được biết, về đề xuất trên, Văn phòng Chính phủ đã có công văn đề nghị 7 bộ cùng tham gia. Tiếp đó, Bộ Khoa học và Công nghệ cũng đã có công văn chỉ đạo Công ty An Sinh Xanh liên hệ với 7 bộ để triển khai theo 7 lĩnh vực quản lý Nhà nước.
Ông Phan Đình Phương, Tổng giám đốc Công ty An Sinh Xanh cho biết, mới đây, doanh nghiệp này đã tiếp tục “khẩn trương nghiên cứu” nâng cấp dự án trên theo hướng lập 1.000 trạm điều tiết mưa trong bối cảnh mưa bão hoành hành gây ngập lụt từ Thủ đô Hà Nội đến các tỉnh thành khi vừa mới bước vào chu kỳ La Nina (ngược với El Nino khô hạn).
Khoản tiền khổng lồ 5.000 tỷ đồng được đề nghị Thủ tướng cho tạm ứng khẩn với dự án Lên trời gọi mưa (Ảnh: Hữu Nghị)
Khoản tiền khổng lồ 5.000 tỷ đồng được đề nghị Thủ tướng cho tạm ứng khẩn với dự án “Lên trời gọi mưa” (Ảnh: Hữu Nghị)
Dự án nâng cấp được miêu tả như sau: Khi gió đưa quá nhiều mây từ biển vào đất liền thì 100 trạm chủ động đón mây gây mưa ngay trên vịnh Bắc bộ để giảm mây bay vào, giảm ngập lụt tắc đường cho các thành phố”.
Ngoài ra, còn có 400 trạm điều tiết mưa đúng nơi đúng lúc cho 63 tỉnh thành có đủ nước phục vụ nông lâm ngư nghiệp. 500 trạm còn lại trên hàng ngàn sông suối và hồ thủy điện rừng núi phía Bắc và dãy Trường Sơn để gây mưa; tạo lập hệ thống đề kè giữ nước ngọt, chống xâm nhập mặn đảm bảo nước cho thủy điện thủy lợi và các vựa lúa đồng bằng Bắc Trung Nam bộ, ổn định đời sống, giữ vững an ninh lương thực, quốc phòng và quốc gia.
Như vậy, theo như “bản vẽ” được công ty An Sinh Xanh phác thảo, nếu được thông qua thì đây là lần đầu tiên Việt Nam tác động vào thiên nhiên để điều chỉnh thời tiết liên quan đến đa ngành, đa luật lệ.
Để “khởi sự đúng tầm của dự án” như đánh giá của chính đơn vị đề xuất, trong văn bản trình Thủ tướng, phía An Sinh Xanh đã đề nghị Thủ tướng và Văn phòng Chính phủ xem xét chủ trì tổ chức cuộc họp với 7 bộ và công ty này để giới thiệu dự án, thống nhất mục tiêu và phương thức triển khai.
Công ty còn đề xuất, trong cuộc họp này sẽ thành lập Bộ chỉ huy Dự án cấp quốc gia và “tạo cơ chế thông thoáng đặc cách” để quản lý theo hình thức khoán gọn bằng kết quả cuối cùng và đẩy nhanh tiến độ nghiên cứu kịp thời đối phó thực sự hiệu quả với thời tiết.
Theo như đề xuất được công ty đưa ra thì thời gian họp do Chính phủ chủ trì nhưng dự kiến sẽ trong khoảng từ ngày 15 đến ngày 25/9.
Mặc dù cuộc họp này chưa diễn ra và cũng chưa có chủ trương nào từ Chính phủ, tuy nhiên, trong văn bản trình Thủ tướng, đơn vị đề xuất dự án đã rất mạnh dạn đưa ra đề nghị với Chính phủ có hình thức cho dự án tạm ứng khẩn 5.000 tỷ đồng.
Số tiền này nhằm kịp triển khai mua sắm trang thiết bị hóa chất thử nghiệm đợt 1 vào 10/10/2016 tại Đà Nẵng và có vốn để tiếp tục triển khai trong năm 2016 và 2017.
Con số tổng thể chưa được công ty đề cập do một mình công ty “chưa thể nào tính đúng, tính đủ chi phí với đa phần thiết bị bay phải nhập ngoại”.
Dù vậy, ông Phan Đình Phương tự tin “sẽ đem hết trí lực cùng Chính phủ và 7 bộ thực hiện thắng lợi dự án, hiện thực hóa sự nghiệp cải tạo thiên nhiên, bình ổn khí hậu với hiệu quả kinh tế và nhân văn toàn diện, mang lại lợi ích thiết thực và bền vững cho đất nước và nhân dân”.
Hiện tại, chưa rõ ý kiến của Thủ tướng về đề xuất trên của Công ty An Sinh Xanh như thế nào, nhưng nếu quả thực dự án này có thể “giảm mây bay”, “điều tiết mưa đúng nơi đúng lúc”, “giảm ngập lụt tắc đường” – đại ý là có thể “hô phong hoán vũ”… như khẳng định của ông Phan Đình Phương thì đây đích thực là một dự án rất đáng để chờ đợi!
Mạnh Quân-Bích Diệp
http://dantri.com.vn/kinh-doanh/xin-ung-khan-5000-ty-dong-cho-du-an-len-troi-goi-mua-20160915062614524.htm